Chương trước
Chương sau
“Cho dù quyền thế có mạnh đến đâu, một mình tôi xử hết!”.

Một mình Diệp Thiên đứng giữa hiện trường, phía trước là các vệ sĩ nhà họ Phùng nằm chồng chất lên nhau, cậu giống như thiên thần hạ phàm, một mình đứng hiên ngang ngạo nghễ, ngay lúc này, cho dù cậu chỉ mặc bộ quần áo bình thường, nhưng cũng không thể che được ánh sáng chói mắt ngút trời kia.


Hai vợ chồng Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đều sững sờ, còn sinh ra ảo giác, như thể Diệp Thiên là người chi phối mọi thứ ở đây, đến cả Phùng Viễn Chinh mạnh như vậy mà lúc này cũng bị Diệp Thiên áp đảo một cách vô tình, căn bản không thể so sánh nổi.

Quyền thế mạnh đến đâu, đều một mình xử hết!

Khí thế quá thể hùng hồn!

Cho dù là người có thân phận tôn quý nhất ở đây như Phùng Viễn Chinh e rằng cũng không dám nói như vậy nhỉ?

Các khách quý ở trong đại sảnh nhà họ Phùng đều biểu cảm biến đổi liên tục, sau đó một người đột nhiên đứng dậy.

“Chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên quả nhiên không phải tầm thường, nghe nói cậu xuất thân từ tỉnh Xuyên, trấn áp tất cả các ông lớn thế giới ngầm ở tỉnh Xuyên, đúng là một tay che cả bầu trời ở tỉnh Xuyên đó!”.

Người vừa đứng dậy là một người trung niên đeo kính gọng vàng, tia sáng lạnh từ mắt kính lóe lên.

“Nhưng Diệp tiên sinh, ở đây không phải là tỉnh Xuyên, đây là tỉnh Kiềm chúng tôi, tôi không quan tâm chuyện cậu là người đứng đầu tỉnh Xuyên, nhưng muốn tác oai tác quái ở tỉnh Kiềm thì hình như cậu đã nghĩ quá đơn giản rồi nhỉ?”.

Không ít người đã nhận ra người trung niên này, đó là Hồng Thiên Hùng, gia chủ là họ Hồng ở Quý Thành, tuy nhà họ Hồng ở Quý Thành chỉ được coi là gia tộc dưới hạng nhất, nhưng lại dựa vào nhà họ Phùng, liên hết với nhà họ Phùng, nên bề ngoài luôn có một địa vị bá chủ ở Quý Thành.

“Nhà họ Hồng phụ thuộc vào nhà họ Phùng, lúc này Hồng Thiên Hùng đương nhiên đứng ra ủng hộ nhà họ Phùng rồi!”.

Không ít người đều thầm gật đầu, khi Hồng Thiên Hùng đột nhiên đứng ra, bọn họ cũng không lấy làm lạ.

“Cướp cô dâu, đánh thương chú rể trong bữa tiệc kết hôn của nhà họ Phùng, còn muốn tìm nhà họ Phùng đòi lại công bằng, Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên, chủ tịch của Tập đoàn Lăng Thiên đúng là uy phong lớn quá nhỉ!”.

Một tiếng cười khẩy lại vọng đến, sau khi Hồng Thiên Hùng đứng lên, một ông lão gầy nhỏ đứng sau ông ta cũng đứng lên.

“Tập đoàn Lăng Thiên dù sao cũng là doanh nghiệp chủ chốt của Hoa Hạ chúng ta, người làm chủ tịch của tập đoàn như vậy lại là một tên côn đồ, đúng là khiến chúng ta mất mặt, hôm nay lão già tôi lại muốn xem xem cậu nhắm vào nhà họ Phùng kiểu gì?”.

Hà Tuệ Mẫn đưa mắt nhìn qua, hít ngược một hơi, ông lão này chính là người giàu có nhất ở khu Kiềm Nam, sản nghiệp của ông ta gần như bao trùm hết ngành bất động sản của Nam Kiềm, số tài sản không thể đếm nổi, tên là “Thẩm Bán Nam”.

“Là ông Thẩm, Thẩm Bán Nam, sao ông ấy lại giúp nhà họ Phùng nhỉ?”.

Không ít người đều cảm thấy khó hiểu.

Có người biết rõ chuyện thế là lên tiếng giải thích: “Nghe nói ông Thẩm thời còn trẻ là chiến hữu trinh sát với ông Phùng, mối quan hệ vô cùng tốt, hai bên cùng phát hiển, cùng giúp đỡ nhau ở tỉnh Kiềm, bây giờ nhà họ Phùng có mâu thuẫn với Diệp tiên sinh, ông Thẩm đương nhiên sẽ đứng về phía nhà họ Phùng rồi!”.

Mọi người lúc này mới hiểu.
Khi khách khứa còn đang ngạc nhiên thì lại có một người nữa đứng ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.