Chương trước
Chương sau
“À, anh nói tới nhà chủ tịch Tiếu sao? Bọn họ đã dọn đi khỏi đây hơn một tháng rồi, công ty của ông ấy phá sản, biệt thự cũng đem ra thế chấp, bị niêm phong rồi”.

“Sao vậy? Cậu là bạn của nhà họ mà không biết chuyện này sao?”.

Diệp Thiên lắc đầu, ngạc nhiên không nhỏ.


Cậu thật sự không ngờ, trong chín tháng mình rời đi lại xảy ra chuyện lớn như vậy, công ty do Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn đồng sáng lập lại bị phá sản, đến mức phải dùng nhà để thế chấp.

“Sao lại như vậy?”.

Cậu khẽ lắc đầu, mặc dù thực lực của Tập đoàn Thiên Lâm không mạnh đến đâu, nhưng cũng xem như bình ổn phát triển, lợi nhuận ổn định, sao đột nhiên lại phá sản?

Vậy cả nhà Hà Tuệ Mẫn dọn ra khỏi biệt thự sau đó đã đi đâu?



Diệp Thiên nhìn chăm chú căn biệt thự có thể xem là quen thuộc với cậu một lúc lâu, lấy điện thoại di động ra.

Cậu đang định nói Ngô Quảng Phú điều tra tung tích của cả nhà Hà Tuệ Mẫn, sau lưng bỗng vang lên một giọng nữ.

“Diệp Thiên?”.

Nghe thấy giọng nói này, Diệp Thiên chậm rãi quay người lại. Lí Tinh Tinh mặc đồ mùa hè mát mẻ, đang nhìn cậu với vẻ kinh ngạc.

Chín tháng, Diệp Thiên rời đi tròn chín tháng, trong chín tháng này đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Cô ta vốn tưởng Diệp Thiên sẽ không quay lại thành phố này nữa, không còn gặp lại Diệp Thiên nữa, nhưng bây giờ Diệp Thiên lại đứng sừng sững trước mặt cô ta.

“Cuối cùng anh cũng về rồi”.

Cô ta có chút cảm khái, trong giọng nói mang theo nỗi buồn, khác xa với hình tượng thiếu nữ đanh đá trong ấn tượng của Diệp Thiên ngày trước.

“Ừ!”.

Diệp Thiên bình thản gật đầu, sau đó chỉ tay về phía biệt thự sau lưng.

“Cô có biết nhà Tiếu Văn Nguyệt xảy ra chuyện gì không?”.

Ánh mắt Lí Tinh Tinh sáng lấp lánh, cuối cùng thở dài một tiếng, gật đầu.

Trong quán cà phê Starbucks trong thành phố, Diệp Thiên và Lí Tinh Tinh ngồi đối diện nhau.

Lí Tinh Tinh buồn bã, nhấp một ngụm cà phê: “Đây là nơi tôi và Nguyệt Nguyệt gặp nhau lần cuối”.

“Anh rời đi chín tháng, thật sự là quá lâu”.

Diệp Thiên ngồi dựa trên ghế sofa, không nói gì, đợi Lí Tinh Tinh kể tiếp.

Lí Tinh Tinh cầm ly cà phê trong tay, nói một cách sâu xa: “Có lẽ với anh mà nói chẳng quan trọng gì, nhưng chắc anh biết rõ lúc Nguyệt Nguyệt biết thân phận thật sự của anh, hơn nữa anh còn là người bí ẩn đã cứu cậu ấy, cậu ấy đã sốc đến thế nào”.

“Sau hôm ở núi Phi Vũ, cậu ấy đã chia tay Sở Thần Quang, chuyên tâm vào việc học, mãi cho đến khi thi đại học, cậu ấy luôn dùng việc học để làm tê liệt bản thân, để cậu ấy không nhớ đến anh”.
“Cậu ấy thật sự vẫn luôn thích anh, thích đến nỗi bản thân cậu ấy cũng không dám tin”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.