“Diệp Thiên, nhịn chút đi, chúng ta đi thôi!”.
Bây giờ cậu ta cũng vô cùng tức giận, nhưng vẫn luôn giữ được lí trí, bây giờ không đi, nếu Tiết Lâm gọi bảo vệ đến thật thì lần này bọn họ đúng là không còn mặt mũi để đi đâu nữa.
Cậu ta thì cảm thấy sao cũng được, nhưng Diệp Thiên xưa nay luôn cứng đầu, nếu nhiều người nhìn thấy cậu bị bảo vệ khênh ra khỏi khách sạn, cậu ta lo sẽ là cú sốc lớn cho lòng tự trọng của Diệp Thiên.
Ngụy Thi Thi cầm lấy túi xách, đang định đứng lên Diệp Thiên lại phật tay xuống, ra hiệu cho bọn họ cứ ngồi lại.
Hai người không hiểu vì sao, nhưng Diệp Thiên lại tiếp tục lên tiếng.
“Anh nói ý của anh cũng đại diện cho ý muốn của khách sạn, đúng là thú vị!”.
“Anh chẳng qua chỉ là một giám đốc cỏn con, lại giống như có thể một tay che cả bầu trời ở khách sạn Lăng Thiên này, còn dám đuổi khách đi, khách sạn Lăng Thiên dùng loại người như anh đúng là một sai lầm!”.
Diệp Thiên giơ tay lên, chỉ về phía Tiết Lâm.
“Tôi tuyên bố, từ bây giờ anh đã bị đuổi việc!”.
Tiết Lâm nghe thấy vậy, ban đầu hơi sững sờ, sau đó là cười phá lên, Âu Hạo Thần ở phía bên kia cũng ôm bụng cười ngặt nghẽo nói: “Diệp Thiên, cậu bị làm cho tức đến mức ngu người đi rồi à? Muốn đuổi việc anh họ tôi, chỉ có người phụ trách chính của khách sạn này mới có tư cách, chứ cậu tuyên bố đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348759/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.