Chương trước
Chương sau
Đường Thiên Phong im lặng không lên tiếng, tiếp tục lật sang trang.

“Xếp hạng thứ ba, Mộ Dung Vô Địch, đỉnh cao chí tôn võ thuật, kích pháp Bích Hải Triều Sinh tự sáng tạo thay đổi khôn lường, công thủ vẹn toàn, từng là thầy dạy võ ở thủ đô, đệ tử trải khắp Hoa Hạ, được gọi là “tấm gương của vạn người thầy”!”.

Đường Vũ Vy chớp mắt, Mộ Dung Vô Địch hùng cứ Trung Hải, danh tiếng lẫy lừng, đứng thứ ba trong bảng xếp cao thủ là điều hiển nhiên.


Cuốn sách chỉ còn lại hai trang cuối cùng, điều đó có nghĩa tiếp sau đây bọn họ sẽ được xem cái tên xếp hạng hai và hạng ba.

Trên trang giấy thứ hai từ dưới lên chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi, nhưng vẻ mặt của hai bố con nhà họ Đường chợt biến đổi.

“Xếp hạng thứ hai, Diệp Vân Long của nhà họ Diệp ở thủ đô. Siêu phàm bán bộ?”.

Đường Vũ Vy sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: “Bố, siêu phàm bán bộ là cảnh giới gì vậy ạ?”.

Đường Thiên Phong im lặng vài giây, sau đó mới hạ thấp giọng nói.

“Trong ghi chép của chưởng môn các đời nhà họ Đường có viết rằng, dường như trên chí tôn võ thuật còn một cảnh giới mạnh hơn nữa, gọi là siêu phàm”.

“Siêu phàm bán bộ là một cảnh giới nhỏ giữa chí tôn võ thuật và cảnh giới siêu phàm, bước thêm một bước nữa sẽ là siêu phàm, không ngờ Diệp Vân Long đã đạt đến cảnh giới này rồi”.

Nghe Đường Thiên Phong giải thích, Đường Vũ Vy vô cùng kinh ngạc. Xưa nay cô ta luôn xem việc bước vào chí tôn võ thuật là mục tiêu cuối cùng, nhưng bây giờ lần đầu tiên cô ta biết được trên chí tôn võ thuật còn có cảnh giới mạnh hơn nữa.

Chốc lát sau, cô ta hoàn hồn, môi run run.

“Diệp Vân Long đã đạt đến siêu phàm bán bộ, chỉ cách siêu phàm một bước, nhưng chỉ xếp hạng hai, vậy chẳng lẽ hạng nhất…”.

Sắc mặt Đường Thiên Phong biến đổi hết lần này tới lần khác, nhưng rốt cuộc vẫn lấy can đảm lật sang trang cuối cùng. Nội dung trên trang này gần như chiếm hết trang giấy, hai bố con mở to mắt, hơi thở cũng ngưng lại trong chốc lát.

“Đứng đầu bảng xếp hạng, Diệp Lăng Thiên, chí tôn võ thuật thiếu niên, tuổi chưa tới hai mươi, xuất thân từ tỉnh Xuyên. Vừa xuất hiện đã khuấy động mây gió, liên tục giết chết cao thủ, đánh chết gia chủ nhà họ Phan là Phan Hoài Uyên bằng một quyền, sau đó lại giết chết hai cao thủ siêu phàm bán bộ là Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou trên đỉnh núi Phi Vũ, dùng xác thịt chống đỡ một kiếm hi sinh thân mình của Watanabe Heizou mà không hề bị thương”.

“Xác thịt và nội lực đều đã đạt đến cảnh giới không thể tưởng tượng, tu vi không thể đo lường, là thiên tài mạnh nhất của giới võ thuật Hoa Hạ trong một trăm năm trở lại đây, đứng đầu trong bảng xếp hạng cao thủ”.

“Vì người này không có danh hiệu gì khác, Thiên Cơ Lâu thông báo thiên hạ tặng danh hiệu cho người này, gọi là…”.

“Đế vương bất bại!”.



Thiên Cơ Lâu một lần nữa công bố bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, tin này như mọc cánh, lan truyền khắp giới võ thuật Hoa Hạ, rất nhiều cao thủ chí tôn võ thuật có tên trên bảng đều rất vui mừng, mà cái tên được quan tâm nhất, đương nhiên là Diệp Thiên mới được thêm vào.

Diệp Thiên chưa đến 20 tuổi, đứng ở vị trí đầu bảng, thành tích như vậy, có thể nói là trước nay chưa từng có, cũng sẽ rất khó có người thứ hai.

Cái tên Đế Vương Bất Bại Diệp Lăng Thiên bắt đầu nổi tiếng khắp Hoa Hạ, các tông các phái, các thế gia võ thuật lớn, đều rất kính nể vị trí đầu bảng mới được thêm vào này.

Còn Diệp Thiên, thân là người đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ thế hệ mới, nhưng lại chẳng biết tin tức này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.