So với Diệp Thiên, cậu ta vẫn chỉ là một kẻ yếu đuối mà thôi.
Diệp Thiên liên tục giết hai cao thủ tuyệt đỉnh đương thời, trên mặt không có cảm xúc gì. Trên con đường võ thuật vốn là mạnh được yếu thua, chỉ có kẻ mạnh mới có thể đứng vững đến cuối cùng.
Cậu hờ hững nhìn sang Trần Sư Hành ở bên vách núi. Nhìn thấy ánh mắt Diệp Thiên quét tới, Trần Sư Hành lập tức cứng đờ người, như rơi vào hầm băng.
“Chí tôn Diệp, sư phụ tôi đã bị cậu đánh bại, cậu đã được xếp vào hàng ngũ mạnh nhất đương thời, tha cho tôi đi nhé?”.
Hai đầu gối ông ta mềm nhũn, quỳ mọp xuống đất.
“Tiêu Ngọc Hoàng có đồ đệ như ông đúng là sự sỉ nhục của ông ta!”.
“Xuống đó cùng ông ta đi!”.
Diệp Thiên hoàn toàn không để tâm, chỉ điểm ngón tay ra.
“Phụt!”.
Giữa hai đầu lông mày của Trần Sư Hành xuất hiện một lỗ máu, lập tức mất đi sự sống, rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Từ lúc ở nhà họ Hàn tại Thành Môn, đáng lẽ cậu phải giết chết ông ta, nhưng để có thể chiến đấu với Tiêu Ngọc Hoàng một trận, cậu đã thả Trần Sư Hành đi. Hôm nay gặp lại, đương nhiên cậu sẽ không nương tay nữa.
Diệp Thiên dùng một chỉ giết chết Trần Sư Hành, sau đó quay sang Kawasa Hidetatsu đang giàn giụa nước mắt.
“Còn anh thì sao? Muốn trả thù cho thầy mình không?”.
Kawasa Hidetatsu ngưng mắt nhìn, lau nước mắt đi, khom lưng chắp tay với Diệp Thiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348706/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.