Sau đó, bất luận là trên phương diện nào, Diệp Thiên cũng tỏ ra xem thường những người xung quanh, thậm chí còn chẳng thèm để ý đến gia cảnh và tiền tài quyền thế của người ta.
Cô ta đã nhiều lần nhắc nhở Diệp Thiên, phải hiểu đạo lý sống trong xã hội, phải biết tạo mối quan hệ xã giao, nắm bắt xã hội, càng muốn Diệp Thiên thay đổi tính cách, đừng có không coi ai ra gì, nhưng đều bị Diệp Thiên phớt lờ, cô ta cho rằng vì Diệp Thiên quá tự cao tự đại, cho rằng Diệp Thiên sống trong thế giới của riêng mình.
Sau đó nữa, Diệp Thiên vào sống ở biệt thự số một của Thiên Đường Vạn Giang, cô ta tưởng Diệp Thiên đi theo làm việc cho Ngô Quảng Phú, Ngô Quảng Phú vì muốn lấy lòng người, nên cho cậu chút ân huệ, nhưng giờ xem ra, tất cả đều là cô ta tự võ đoán, tự tưởng tượng ra mà thôi.
Diệp Thiên đâu có làm việc cho Ngô Quảng Phú, đâu có làm lính cho người ta? Hóa ra bản thân cậu chính là ông vua trấn áp tỉnh Xuyên.
“Chẳng trách anh ta luôn tỏ vẻ không coi ai ra gì, chẳng trách anh ta không xem trọng quyền lực, tiền tài, xem thường những lời mình nói, chẳng trách anh ta đắc tội với Lâm Thiếu Bân, cuối cùng lại là Lâm Thiếu Bân bị què, hóa ra, anh ta chính là Diệp tiên sinh!”.
Tiếu Văn Nguyệt mặt mày trắng bệch, cười tự giễu, rồi lùi về sau ba bước.
Trước đây, cô ta luôn cho rằng Diệp Thiên chỉ sống trong thế giới của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348680/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.