Tiếu Văn Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Thiên, rơi vào im lặng, người phụ nữ mặc váy trắng hỏi ông lão.
“Ông ơi, người vừa đi qua là chí tôn võ thuật nào thế?”.
Ông lão quay lại, trầm giọng nói.
“Gia chủ nhà họ Đậu, một trong bảy gia tộc ở Vân Kiềm, Đậu Vạn Quy!”.
“Hóa ra là ông ta!”, người phụ nữ váy trắng khẽ vuốt tóc, mặt đầy vẻ lo âu.
“Nghe nói nhà họ Đậu nắm giữ một phần bảy đất đai giáp ranh Vân Kiềm, có hàng trăm năm lịch sử gia tộc, đời nào cũng phải có chí tôn võ thuật, khó trách lại có thế lực lớn mạnh như vậy!”.
Tiếu Văn Nguyệt định thần lại, tò mò hỏi: “Đậu Vạn Quy? Người vừa nãy là một cao thủ chí tôn võ thuật ư? Không biết ông với ông ta ai lợi hại hơn nhỉ?”.
Ông lão cụt tay nghe vậy cười khổ, lắc đầu: “Cái hồi tôi sung sức nhất cũng chỉ mới bước được nửa bước vào ngưỡng chí tôn võ thuật, so với một chí tôn võ thuật, tôi còn kém xa, mười người như tôi cũng không đánh lại một chí tôn võ thuật!”.
Mọi người đều hết sức kinh ngạc, ông lão có thể dùng một tay đánh thắng người phụ nữ váy trắng, võ công chắc chắn rất cao, nhưng ông ấy lại nói mười người như mình cũng không đấu lại được với một chí tôn võ thuật, vậy chí tôn võ thuật rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Trong lòng mấy người Tiếu Văn Nguyệt vô cùng tò mò, háo hức muốn được tận mắt nhìn thấy một cao thủ chí tôn võ thuật!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348671/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.