Trong lòng cậu ta thầm gọi tên, thấp thoáng đâu đó có chút mong chờ, hi vọng trận đấu này Tiêu Ngọc Hoàng có thể giết chết vị chí tôn võ thuật thiếu niên này luôn.
Và như vậy thì vị trí thiên tài số một vẫn thuộc về cậu ta, cậu ta là truyền nhân của nhà họ Diệp, làm sao có thể cam chịu có người mạnh hơn bản thân chứ?
Vì sự xuống núi của Tiêu Ngọc Hoàng, và cả tin tức được nhà họ Đậu lan truyền nữa, vụ Tiêu Ngọc Hoàng khiêu chiến với Diệp Lăng Thiên đã được giới võ thuật truyền tai nhau rầm rộ, ai ai cũng biết.
Còn Diệp Thiên là nhân vật chính chủ lúc này đang ngồi trong biệt thự số một ở Thiên Đường Vạn Giang, khóe miệng khẽ nhếch nụ cười.
“Tiêu Ngọc Hoàng, tôi đợi ông lâu lắm rồi đấy!”.
Bàn tay cậu đột nhiên nắm chặt lại, cả căn biệt thự đều rung lắc dưới một sức mạnh vô hình.
Trên một ngọn núi nào đó ở huyện Thần Nại, Đảo Quốc.
Một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh lam di chuyển nhanh chóng trong rừng cây, trên mặt có vẻ hoảng hốt lo sợ.
Vẻ ngoài hắn khoảng hơn ba mươi tuổi, dưới chân sinh ra gió, chạy băng băng trên đầu những ngọn cây, trong tay cầm một đoạn vải màu vàng.
Trên đỉnh núi có một căn nhà được dựng bằng cỏ tranh. Người đàn ông trung niên đi nhanh đến trước căn nhà tranh, đặt thanh đao Katana bị gãy thành mấy đoạn xuống đất, quỳ một chân xuống.
“Thưa thầy, con trở về rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348647/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.