Phan Hoài Uyên không hề có ý định thương lượng, ngược lại dùng giọng điệu ra lệnh. Ông ta không để ai vào mắt, càng không có ai đủ tư cách nói chuyện với ông ta.
“Phan Việt, đi gói cỏ Ngân Lân lại, chú ý cẩn thận một chút, gói luôn cả đất lại!”.
Ông ta gật đầu với Phan Việt, chỉ về phía khu vườn. Phan Việt lập tức hiểu ý, cầm bao bố chuẩn bị bước vào trong vườn.
Đại diện của sáu nhà khác và Tiết trưởng lão của Dược Vương Điện đều không cam lòng, nhưng ngại uy thế của Phan Hoài Uyên nên không dám phản bác câu nào, chỉ đành trơ mắt nhìn Phan Việt đi về phía khu đất trồng cỏ Ngân Lân.
Võ tôn như rồng, ai dám bất kính? Cho dù trong lòng bọn họ không phục, bây giờ cũng chỉ có thể đứng im nhìn, không ai muốn đối đầu với một vị chí tôn võ thuật.
Khi Phan Hoài Uyên chuẩn bị bước vào vườn thì một bóng người vọt tới từ bên cạnh, chặn trước mặt ông ta. Đó là công chúa Dược Du của Dược Vương Điện.
“Công chúa Dược Du, ý cô là sao? Lẽ nào cô không nghe gia chủ của chúng tôi nói gì sao?”.
Phan Việt nheo mắt lại, vẻ mặt không thân thiện. Lúc này, Phan Hoài Uyên cũng nhìn sang Dược Du, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
“Công chúa của Dược Vương Điện, Dược Du?”.
“Sao hả, cô không hài lòng với cách phân chia của tôi à?”.
Đối diện với ánh mắt nhìn thẳng của chí tôn võ thuật, dù là người có cá tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348600/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.