“Nếu cậu còn không biết điều, nói năng lỗ mãng, cậu hẳn biết rõ năng lực của chúng tôi!”.
Ông ta khẽ nắm bàn tay lại, tiếng khớp xương răng rắc truyền đến. Một hòn đá ông ta nắm trong tay đã bị nghiền nát thành bột vụn, rơi qua kẽ ngón tay.
Ông ta muốn dọa Diệp Thiên, để Diệp Thiên chủ động giao cỏ Ngân Lân ra.
Diệp Thiên liếc nhìn Phan Việt, không hề sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh lạnh nhạt. Cậu lắc đầu, không đáp lại, cũng không rời đi.
Dược Du chớp mắt, càng xem thường Diệp Thiên.
Diệp Thiên không động đậy, không lùi bước, cũng không tranh đấu. Thái độ không đi, không hành động, không tranh chấp, không chiến đấu này khiến cô ta khinh thường nhất.
Người của bảy gia tộc phớt lờ Diệp Thiên, bắt đầu thảo luận với Tiết trưởng lão làm sao phân chia cỏ Ngân Lân. Diệp Thiên cứ như không nhìn thấy, chẳng nói lời nào, chỉ nhìn về phía lối vào thung lũng hoa, nheo hai mắt lại.
Người đại diện của tám thế lực lớn đã bắt đầu tranh luận kịch liệt, Tiết trưởng lão có thế mạnh nhất, thái độ cương quyết, không chịu nhượng bộ.
“Dược Vương Điện chúng tôi mạnh hơn bảy gia tộc các ông, định mức cỏ Ngân Lân chúng tôi nhận được phải chiếm phần lớn, chuyện này không thể thay đổi!”.
Dược Vương Điện so với bất cứ nhà nào trong bảy gia tộc đều mạnh hơn một bậc. Năm xưa khi “Nam - Tiêu” Tiêu Ngọc Hoàng tung hoành Vân Kiềm, nghe nói điện chủ Dược Vương Điện chiến đấu với ông ta còn chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348598/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.