Phan Việt đứng đó không xa, quay đầu nhìn, ánh mắt tràn đầy khen ngợi.
“Nghe nói dung mạo công chúa Dược Du vô cùng xinh đẹp, khí chất xuất chúng, hôm nay được gặp quả đúng là danh bất hư truyền, chẳng trách cậu chủ của chúng tôi gặp công chúa một lần xong không thể quên nổi, đã mang lòng yêu mến công chúa!”.
“Không biết khi nào công chúa Dược Du có thời gian, tôi mời công chúa đến nhà họ Phan chúng tôi một chuyến, cậu chủ nhà chúng tôi đã tương tư cô rất lâu rồi!”.
Dược Du thấy vậy, biểu cảm vẫn lạnh lùng, đôi mắt hơi cụp xuống.
“Người mà ông nói là Phan Đạo Tân?”.
Ngay sau đó, giọng nói của cô ta càng trở nên sắc lạnh.
“Anh ta thì có tư cách gì để tôi phải đến tận đó?”.
“Cô!”.
Phan Việt tức tối, mặt biến sắc.
Dược Du lại không quan tâm, vẫn nói tiếp: “Lớp người trẻ ở Hoa Hạ tôi chỉ coi trọng Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Lí Thanh Du mà thôi, và trong đó, Diệp Tinh là người có hi vọng nhất trong ba năm trở lại đây sẽ đạt đến cảnh giới chí tôn võ thuật, Phan Đạo Tân nhà họ Phan của ông còn không bằng cả chín vị thiên tài đỉnh cao, vậy mà cũng đòi hẹn gặp tôi?”.
Biểu cảm của Phan Việt thay đổi liên tục, cuối cùng nén cơn giận xuống, và không ra tay.
Quả thực nếu so với Diệp Tinh, bất kỳ vị thiên tài nào đều sẽ không bằng, cậu chủ nhà họ Phan bọn họ cũng không ngoại lệ, căn bản không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348595/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.