Cho dù có là học sinh giỏi thế nào đi chăng nữa, nhìn thấy đề thi này cũng phải vò đầu bứt tai.
Nhưng Diệp Thiên từ đầu đến cuối chỉ bình thản nhìn, không hề vì độ khó của đề bài mà lấn cấn, khiến Phó Viễn Thanh vô cùng kinh ngạc!
“Thầy hiệu trưởng, cho em mượn một cây bút được không?”.
Diệp Thiên quay sang phía hiệu trưởng.
Hiệu trưởng nghe thế, đưa ra một cây bút mực đen, Diệp Thiên cầm lên viết, hình như là không cần suy nghĩ.
Phó Viễn Thanh và hiệu trưởng chăm chú nhìn Diệp Thiên toàn bộ quá trình, chi thấy Diệp Thiên múa bút thành văn, gần như không hề dừng lại, mới có mấy chục phút, tờ đề thi đã đầy kín những nét chữ rõ ràng nắn nót của cậu.
“Thầy Phó, em làm xong rồi!”.
Cuối cùng, Diệp Thiên cũng dừng bút, đưa trả lại bài kiểm tra, trong lòng Phó Viễn Thanh đã sớm ngạc nhiên rồi.
Độ khó của đề kiểm tra này căn bản không phải dành cho học sinh cấp ba, đối với trình độ tiêu chuẩn của học sinh cấp ba ở Hoa Hạ hiện nay mà nói, có thể hoàn thành đề thi này trong hai tiếng đã là trình độ đỉnh cao rồi, tổng điểm 150 điểm, có thể đạt đến 60 điểm, đã là có tố chất thủ khoa toàn tỉnh rồi.
Nhưng Diệp Thiên lại hoàn thành bài thi trong vỏn vẹn có mấy chục phút, điều này chưa từng có trong suốt mấy chục năm hành nghề nhà giáo của ông ta.
Không chỉ như vậy, ông ta cẩn thận kiểm tra đáp án của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348587/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.