“Tiếc là cho đến bây giờ tôi mới biết, anh chiếm vị trí quan trọng như thế nào trong lòng tôi!”.
Nhiệt độ càng lúc càng thấp đi, cơ thể Tiếu Văn Nguyệt vốn đã rất yếu rồi, lúc này không cầm cự được nữa, ngã gục luôn xuống đất.
Đúng lúc những oan hồn ác quỷ kia chuẩn bị bao trùm nuốt lấy cô ta, một hơi ấm nóng lại đột nhiên lướt từ bên cạnh đến, khiến tinh thần cô ta bừng tỉnh.
“Ơ?”.
Tiếu Văn Nguyệt cố gắng mở to hai mắt, chỉ nghe thấy một tiếng động kỳ lạ, đôi mắt xinh đẹp của cô ta nhíu lại, trước mặt cô ta lúc này đang bùng lên ngọn lửa sáng.
Ngọn lửa to lớn sáng rực đến mức chói mắt đang ập đến, giống như một dải Thiên Hà vụt qua, quét sạch bóng đêm, mạnh mẽ áp đảo, như đốm lửa nhỏ thiêu cháy cả cánh đồng bao la.
Bóng tối, ác quỷ, âm hồn, tất cả mọi thứ trong bóng tối này đều như thể bị ngọn lửa nuốt gọn, ngọn lửa đi đến đâu, tất cả mọi thứ bị đốt cháy đến đó, giống như một cầu vồng dài bất tận, quét sạch bóng tối.
Trong mắt Tiếu Văn Nguyệt đều là những ánh lửa sáng đẹp, cho dù những ngọn lửa này chỉ cách cô ta rất gần, nhưng lại không hề cảm nhận thấy bất kỳ cảm giác nóng rát nào, ngược lại cảm giác ấm áp lan tỏa khiến cơ thể cô ta vô cùng thoải mái.
Những sợ hãi, lạnh lẽo trước đó đều tan biết hết, cơ thể cô ta mềm ra, mi mắt cụp xuống, lại một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348583/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.