“Nhưng sau đó mẹ mới biết, đó chẳng qua chỉ là mơ ước của mẹ thôi, dưới áp lực của hiện thực, tình yêu mà không có nền tảng vật chất thì không thể hạnh phúc được!”.
“Cho dù con có thích người đó đến đâu, cuối cùng vẫn phải đối mặt với thực tế, nếu đến việc ăn no mặc ấm cũng khó khăn, thì có đi đến đâu cũng đều chỉ có thể trở thành nền cho người khác, tình cảm như vậy con có cần không?”.
Hà Tuệ Mẫn nhẹ nhàng vuốt ve trán Tiếu Văn Nguyệt, dịu dàng nói.
“Nguyệt Nguyệt, không cần biết rốt cuộc con có suy nghĩ như thế nào, nhưng mẹ vẫn phải nói với con, đây chính là một xã hội tàn khốc, đây chính là hiện thực mà con phải đối mặt!”.
“Xã hội, hiện thực sao?”.
Tiếu Văn Nguyệt cười gượng.
“Mẹ, nếu người con thích có năng lực rất cao thì sao?”.
Hà Tuệ Mẫn nhíu mày, gật đầu: “Người con thích vô cùng ưu tú, năng lực xuất chúng đương nhiên là tốt nhất!”.
“Nhưng với xuất thân và gia đình của con, nửa kia của con ít nhất cũng phải có máu mặt. Nhỏ cũng phải là quản lý một vùng, lớn thì là quan chức của một thành phố, hoặc là nhân tài kinh doanh, đứa con của trời, như vậy mới xứng với con được”.
“Mẹ biết Tiểu Thiên là một đứa rất đặc biệt, nhưng ngoài việc cậu ấy có chút bản lĩnh, có sự kiêu ngạo trời sinh, mẹ chưa thấy cậu ấy có chỗ nào đáng để khen”.
“Nội tâm cậu ấy kiêu ngạo, nói trắng là tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348556/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.