“Nhưng anh thì sao? Không thèm trả lời tin nhắn, gọi điện lại cũng không nốt, thậm chí điện thoại luôn trong trạng thái ‘thuê bao’, anh có biết chúng tôi đều tìm anh suốt, đều lo lắng cho anh không?”.
Diệp Thiên nghe thấy vậy cảm thấy hơi bất ngờ, cậu không ngờ lần này âm thầm ra đi, Tiếu Văn Nguyệt lại có phản ứng lớn như vậy.
“Không nói với mọi người một câu đúng là lỗi của tôi, nhưng có tôi hay không thì cô và Tiểu Cố hình như cũng không có gì thay đổi nhỉ?”.
“Tiểu Cố có những người bạn như các cô thì không cần tôi nữa, với lại con đường nghệ thuật của cô ấy cũng đang tiến triển, tôi có ở đây không thì cũng không có ý nghĩa gì, còn cô, chúng ta gần như không thân quen, cô đâu nhất thiết phải có phản ứng lớn như vậy?”.
Cố Giai Lệ và Hà Tuệ Mẫn tìm cậu, cậu cảm thấy vô cùng bình thường, nhưng Tiếu Văn Nguyệt tìm cậu thì cậu không hiểu nổi.
“Chúng ta gần như không thân quen?”.
Nghe thấy câu nói này, Tiếu Văn Nguyệt đứng hình tại trận, bước chân sững lại.
Cô ta không ngờ bản thân lo lắng bao nhiêu ngày như vậy, buồn bã bao nhiêu ngày như thế, cuối cùng khi gặp lại, thì nhận được một câu “chúng ta gần như không thân quen” của Diệp Thiên.
Nước mắt lại một lần nữa trực trào ra, cơ thể cô ta hơi run, hỏi với giọng bất lực: “Diệp Thiên, trong lòng anh rốt cuộc coi tôi là gì? Đến bạn bè cũng không phải sao?”.
“Bạn?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348554/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.