Chương trước
Chương sau
Mỗi người trong bọn họ đều biết, nếu có thể biến Tẩy Túy Đan thành chuỗi công nghiệp, sau này lại bán quyền kinh doanh cho những ông trùm ngành dược có địa vị cực cao ở Hoa Hạ thậm chí là quốc tế. Lợi nhuận mỗi tháng chắc chắn có thể lên đến trăm triệu đô, lợi ích bọn họ nhận được có thể ít được sao?

Hơn nữa, ở trình độ của bọn họ bây giờ, tiền bạc gì đó đều là vật ngoài thân, cái bọn họ cần là niềm kiêu hãnh của học giả và nghiên cứu viên. Bọn họ hi vọng có thể được ghi tên vào sử sách, để lại dấu ấn tuyệt vời trong lịch sử nhân loại.


“Các ông hiểu rõ rồi chứ?”.

Diệp Thiên cao giọng hỏi, mọi người đều lặng lẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc.

“Được, hôm nay mọi người nghỉ ngơi thật tốt, Ngô Quảng Phú sẽ dựng một khu nghiên cứu cho các ông ở thung lũng hoa, ngày mai là có thể bắt đầu công việc của mình. Còn việc thành lập công ty, tôi sẽ tiến hành cùng với Ngô Quảng Phú!”.

Diệp Thiên nhìn về phía Ngô Quảng Phú, Ngô Quảng Phú không hề do dự mà gật đầu.

Với sức ảnh hưởng của Diệp Thiên ở tỉnh Xuyên hiện nay, một khi công ty thành lập thì có thể nói là mọi người đều hưởng ứng. Trên khắp tỉnh Xuyên, không có bất cứ doanh nghiệp nào có sức mạnh hùng hậu bằng bọn họ.

“Cậu Thiên, ngày mai đội ngũ nhân viên kế tiếp sẽ đến nơi, việc mở rộng đất trồng cỏ Ngân Lân dự kiến sẽ hoàn thành trong một tuần”.

Ngô Quảng Phú nhìn quanh một vòng địa thế nơi này, tính toán rồi nói. Mặc dù anh ta xuất thân giang hồ, nhưng lại có thiên phú xuất sắc ở phương diện kinh doanh. Nếu không đã chẳng thể nhờ vào một khoản tiền tài trợ của Diệp Thiên mà leo lên được vị trí người giàu nhất Lư Thành chỉ trong sáu năm.

“Ừ, chuyện này có anh lo liệu tôi rất yên tâm!”.

Diệp Thiên gật đầu, nói tiếp: “Trước kia chúng ta từng bàn đến chuyện mượn dùng thương hiệu y dược của nhà họ Hàn, anh đã nói chỉ cần hợp tác với nhà họ Hàn thì bảo đảm Tẩy Túy Đan có thể phổ biến khắp Hoa Hạ trong hai tháng, phải không?”.

Ngô Quảng Phú gật đầu đáp: “Không sai, thương hiệu y dược của nhà họ Hàn được xếp vào top mười những ông lớn ngành y dược Hoa Hạ, sức ảnh hưởng rất lớn. Chỉ cần chúng ta có thể mượn dùng “Chế tạo thuốc Hàn Vinh” quảng bá Tẩy Túy Đan, có khả năng không cần đến hai tháng đã có thể phổ biến Tẩy Túy Đan trên khắp Hoa Hạ, tiến ra thế giới!”.

“Rất tốt!”.

Diệp Thiên nhếch miệng cười.

“Anh dẫn người phụ trách thung lũng hoa, chuyện nhà họ Hàn tôi sẽ phụ trách”.

Chuyện nhà họ Hàn cậu đã có kế hoạch từ trước, bây giờ cỏ Ngân Lân sắp trưởng thành, có Ngô Quảng Phú dẫn người tới quản lý, đương nhiên cậu không cần ở lại thung lũng hoa trông chừng nữa.

Cậu giơ hai tay lên, vươn vai, đôi mắt sâu thẳm như trời sao.
“Ở thung lũng hoa này hơn một tháng rồi, cũng đã đến lúc ra ngoài hoạt động một chút thôi!”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.