Chương 2987
Ngô Duyệt Vũ rơi nước mắt xúc động: “Em cứ nghĩ đời này chỉ có thể thổ lộ tâm tư với anh trước bia mộ này, không ngờ anh có thể đứng trước mặt em một lần nữa!”.
Ngô Duyệt Tinh cũng gật đầu phụ họa: “Tiểu Thiên, em có thể sống lại thì thật là tốt quá!”.
Mặc dù cô ấy cũng rất vui nhưng với vai trò là giáo viên, cô ấy vẫn kìm chế cảm xúc của mình.
“Xin lỗi, em đã để mọi người lo lắng
Diệp Thiên tỏ ra áy náy xin lỗi hai người họ, sau đó quay sang bia mộ của Tiêu Hà ở ngay cạnh.
Mặc dù vừa rồi sấm sét từ trên trời đánh xuống, nhưng chỉ tác động lên phần mộ của Diệp Thiên, không hề gây ra tổn hại nào cho mộ của Tiêu Hà.
Diệp Thiên đến trước bia mộ của Tiêu Hà, quỳ hai gối, dập đầu trên mặt đất.
“Xin lỗi cô Tiêu, vì chuyện của cháu mà làm cô kinh hoảng rồi, mong cô ở trên trời linh thiêng hãy tha thứ cho cháu”.
Làm xong mọi chuyện, cậu mới đứng lên. Bây giờ, việc cậu cần làm là mau chóng trở về thủ đô, thông báo tin tức mình sống lại cho mọi người.
Bởi vì Diệp Thiên sống lại quá đột ngột, trên người không có bất cứ thứ gì đáng tiền, cũng không có cách liên lạc với những người khác, cho nên hai chị em nhà họ Ngô đi cùng cậu rời khỏi thôn Vượng Trúc, đến sân bay Thành Môn gần thôn nhất.
Trên đường đi, thông qua cuộc trò chuyện với hai cô gái, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2672404/chuong-2859.html