Chương trước
Chương sau


Chương 2017

Ngay khi bức màn ánh sao vỡ tan thì một tiếng hét thê lương cũng vang khắp bầu trời.

Linh hồn của Luân Hồi Trí Giả có pháp lực vô biên điều khiển được Thiên Lôi Phù hét lên thảm thiết, sắc mặt lộ ra vẻ hối hận không cam tâm, nỗi oán hận cũng đủ để biến ông ta trở thành một ác quỷ.

Trên trán linh hồn của ông ta xuất hiện một đường máu, thoạt nhìn chỉ là một vết xước, nhưng lại rất quen mắt, nó chạy dọc sống mũi, môi, hàm, cổ, ngực và bụng dưới, giây tiếp theo, linh hồn lập tức vỡ ra, kiếm khí mười sắc từ giữa ngực bay ra.

“Tao hận!”

Giọng nói vô cùng phẫn uất, mang theo chút khí tức u ám, ông ta không muốn chết, nhưng pháp lực ngưng tụ của ông ta vốn đã đến cực hạn và bị Diệp Thiên tiêu diệt, không thế khôi phục được nữa, một tiếng nổ lớn vang lên, lập tức tan thành hư vô.

“Aaa!”

Sau khi Luân Hồi Trí Giả tiêu tán, Oda Yuki cũng hét lên.

Người này sinh ra đã mang trong mình sức mạnh của Hải Thần và khả năng bẩm sinh có thể điều khiển nước của đại dương, khuôn mặt cô ta đầy tuyệt vọng, dung mạo xinh đẹp dần dần nứt vỡ, trở nên vô cùng xấu xí.

Vết kiếm ngay ấn đường hiện giờ chỉ dài khoảng một tấc, có màu đỏ như

máu.

Nhưng ngay lúc vết kiếm xuất hiện, Oda Yuki đã trở thành tro tàn, cơ thể cô ta bùng lên một thứ ánh sáng màu lam chói lọi, một vài bông sen mọc lên từ ngực cô ta, như thể muốn khâu lại linh hồn.

Nhưng kiếm ý trong vết chém lại tồn tại rất lâu, khi một bông sen xuất hiện thì nó lập tức vỡ thành hai, đến cuối cùng, tất cả bông sen đều bị thiêu cháy, thần quang trong mắt Oda Yuki dần mờ đi, linh hồn cũng dần mỏng đi, và cuối cùng tan biến.

“Sức mạnh của bảy hoàng cấp trung kỳ lại không thế giết nỗi mày, Diệp Lăng Thiên, mày thắng rồi!”

Long Quỷ Thượng Sư là bậc thầy luyện thể tối cao, xét về cơ thể thì ông ta chỉ thua mỗi Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên.

Nhưng một bậc thầy luyện thể như vậy lại đang cười nhạo chính mình rồi thớ dài, linh hồn ông ta đã bị kiếm của Diệp Thiên chém đứt, mang theo sự kinh ngạc và tiếc nuối mà tan biến.

Ba vị tiền bối hoàng cấp của Thiên Phủ vốn là người đã khuất, nhưng vì Inoue Ryuei có linh bài của bọn họ, rồi dùng lửa diêm kích thích nên họ mới xuất hiện lại trên thế giới này thêm lần nữa.

Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một kiếm để phá trận, bọn họ đương nhiên sẽ tự tiêu tán, không còn sót lại gì nữa.

Bảy vị hoàng cấp trung kỳ chỉ có mỗi Inoue Ryuei là người duy nhất thoát khỏi kiếm quang chết chóc của Diệp Thiên khi nãy.

Bởi vì như vậy nên ông ta phải trả giá đắt, một ngụm chân nguyên không ngừng khuấy động trong cơ thể, vô cùng hỗn loạn.

ở đằng xa, Long Định Thiên và hai ngôi sao đen trắng đang đối mặt nhau với vẻ khó tin.

Tuyệt hồn sát trận đã mất, Long chủ đã ở đây, e rằng phải dốc hết toàn lực mới có thể thoát thân được, nhưng Diệp Thiên chỉ đánh một kiếm rung trời là có thể phá được trận, tu vi như vậy thật khiến người khác phải kinh ngạc.

Lúc trước bọn họ còn nói sẽ đến giúp Diệp Thiên, nhưng bây giờ có vẻ người cần giúp đỡ có lẽ là Inoue Ryuei!

“Diệp Lăng Thiên, mày rốt cuộc là thứ quỷ gì? Bảy vị hoàng cấp trung kỳ hợp thành Tuyệt hồn sát trận cũng không thể giết nỗi mày, dù là tiên hay ma thì đều có thể giết được, sao chỉ riêng mày là không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.