Chương trước
Chương sau


Chương 2005

“Lạc Lôi Thuật, lên!”.

Vẻ mặt của Luân Hồi Trí Giả trở nên nghiêm nghị, ông ta chợt nắm lấy Thiên Lôi Phù, ánh chớp trên người dao động.

Dấu ấn ánh sáng khẽ rung lên trong lòng bàn tay Luân Hồi Trí Giả. Vù một tiếng, một tia chớp lóe lên từ chính giữa ông ta, đầu tiên nó chỉ nhỏ như một viên thuốc, đến cuối cùng thì trở thành một tấm lưới sấm sét dài trăm trượng.

Lưới sấm sét vắt ngang trời, vô số sấm sét hội tụ, vặn lại thành một cột sấm sét rộng mấy trượng, nện xuống từ trên không trung.

Diệp Thiên không lên tiếng, tay điều khiển dải cầu vồng còn lại chém ngang tới.

“Soạt!”.

Sấm sét thô to vẫn bị Diệp Thiên chém tan bằng một kiếm, dư lực của nó bùng lên, va chạm với Thiên Lôi Phù mà Luân Hồi Trí Giả khống chế.

Luân Hồi Trí Giả kêu lên một tiếng nặng nề, bị dư lực sót lại của nhát kiếm đó đẩy lùi về sau.

Trong cuộc đối chọi lần này, ông ta lại rơi vào thế yếu, bị thua thiệt.

“Ông luyện thành pháp khí thì nghĩ rằng mình mạnh lắm sao? Đỡ tiếp một kiếm của tôi đi!”.

Diệp Thiên chế giêu lên tiếng, bước ra một bước, không hề buông tha mà chém tiếp một kiếm xuống.

Mặc dù Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm chưa phát huy uy lực thật sự, nhưng bản thân thanh kiếm đã là thần khí siêu cấp hơn hẳn “Bạch Nhận”. Chỉ một cái vung tay cũng mang theo uy lực cực lớn, vượt xa Thiên Lôi Phù.

“Xoẹt!”.

Ánh sáng kiếm bổ xuống, một bông hoa sen màu xanh nước biển đột nhiên đánh tới từ bên sườn. Ban đầu nó chỉ là một nụ hoa, nhưng trong thoáng chốc tiếp xúc với ánh sáng kiếm của Diệp Thiên thì chợt nở rộ.

Ngay giữa không trung, mười ngón tay ngọc ngà của Oda Yuki đan vào nhau, tạo thành một pháp ấn kì quái. Ánh sáng màu xanh nước biển lấp lánh

tỏa ra từ trong pháp ấn, không ngừng gia trì lên hoa sen màu xanh nước biển.

Ánh sáng kiếm vẫn thuận thế chém xuống. Hoa sen màu xanh nước biển trông có vẻ vô cùng cô đọng, tràn ngập sức mạnh của biển lớn. Thế nhưng chỉ ngăn cản được chốc lát đã bị Diệp Thiên chém thành hai nửa.

Bước chân của Oda Yuki hơi run lên, không chống đỡ nổi sức mạnh hung hãn như vậy. Sắc mặt cô ta hơi tái, lập tức lùi lại mấy bước, pháp ấn trong tay tan vỡ, trong lòng kinh hãi vô cùng.

Vừa rồi cô ta nhìn thấy Luân Hồi Trí Giả bị Diệp Thiên đánh lùi, cho nên mới ra tay giúp đỡ, sử dụng “Hải Thần Chú” mà mình lĩnh ngộ khi nắm giữ sức mạnh biển lớn. Nhưng không ngờ vẫn không đỡ được một kiếm của Diệp Thiên.

Cô ta thực sự không thể tưởng tượng, rốt cuộc Diệp Thiên là quái vật nơi nào. Lúc đầu cậu giết chết tứ đại quỷ thần hoàng cấp, bây giờ đối mặt với tứ đại cao thủ của Thiên Phủ như bọn họ mà vẫn chiến đấu thành thạo, sở hữu sức chiến đấu hung mãnh đáng sợ.

“Có lẽ thanh kiếm đó là bảo vật đương thời, có thể tăng thêm sức chiến đấu cho Diệp Lăng Thiên!”.

Ánh mắt của Inoue Ryuei vô cùng cay độc dừng trên thanh kiếm cổ trong tay Diệp Thiên, khẽ giọng lẩm bẩm.

Bất kể là Oda Yuki hay là Luân Hồi Trí Giả, thực lực tu vi của bọn họ đều ở hoàng cấp trung kỳ. Dù ông ta đối mặt với thế tấn công của bọn họ cũng không dám nói là có thể dễ dàng phá giải như vậy. Nhưng Diệp Thiên chỉ vung kiếm bình thường đã phá vỡ thế tấn công của hai người trong nháy mắt. ông ta cũng

đã nối lòng tham với món bảo vật như Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm này.

Mặc dù thế tấn công của Oda Yuki bị Diệp Thiên áp chế, nhưng cũng đã tranh thủ thời gian cho Luân Hồi Trí Giả, ngăn chặn một kiếm đáng sợ của Diệp Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.