Chương 1913
Diệp Thiên không đuổi theo, một chỉ của cậu chỉ để cho Hắc Thần Vu Chủ một bài học. Từ nay về sau, ông ta sẽ sợ cậu như sợ thần.
“Vù!”.
Không gian hơi dao động, Diệp Thiên bước một bước đã xuất hiện ở trên du thuyền có đám người Ngụy Phó.
Cậu nhìn quanh mọi người, sau đó mới nhìn sang Kỷ Nhược Tuyết, nở nụ cười ấm áp.
“Lần này tôi thắng được cũng là nhờ giọng nói của cô đã giúp tôi tỉnh lại”.
Kỷ Nhược Tuyết rung động, không kìm nén được cảm xúc trong lòng thêm nữa, bước nhanh về phía trước, bổ nhào vào lòng Diệp Thiên. Lần này Diệp Thiên không từ chối, trở tay ôm lấy cô ây.
Nhậm Uyển Doanh đứng ớ đầu thuyền, nhìn cảnh tượng ấm áp này, không hề thấy ghen tị chút nào, ngược lại vô cùng cảm khái.
“Đây chính là truyền kì thuộc về anh ấy sao?”.
Tại nhà họ Ngụy ở cảng Đảo, Diệp Thiên ngồi trong trang viên, ngửa đầu nhìn bầu trời trên cao. Lúc trước trong bữa tiệc nhà họ Ngụy, cậu hầu như chỉ là một nhân vật không nổi bật, bị người khác coi thường, bây giờ lại là nhân vật chính của cả nhà họ Ngụy.
Bất kể là Ngụy Chuy, Ngụy Hải hay Ngụy Duệ đều nhìn người thanh niên an tĩnh ngồi trên ghế như nhìn một vị thần, ánh mắt đầy sự sùng bái và kính nể.
Trận chiến long trời lở đất ở vịnh Thanh La quả thật đã làm mới nhân sinh quan và thế giới quan của bọn họ.
ở nhà họ Ngụy, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2670168/chuong-1785.html