Chương 1900
“Ầm ầm!”
Chưởng ấn màu xanh tiếp tục ép xuống giống như là bàn tay của Tê thiên đại thánh năm xưa khiến cho mặt biển cũng lõm xuống thành hình bàn tay và còn bị hõm sâu hơn nữa.
“Tam Tuyệt Hợp Nhất, Long Quyền bạo phát!”
Cậu lại tung tiếp một cú đấm, với cú đấm này, cậu đã dồn sức mạnh lên tới cực điếm.
“Ầm!
Một cú đấm màu xanh lam khủng khiếp dài hàng trăm thước quét ngang không gian, lao vào chưởng ấn màu xanh nhạt kia.
Giữa bọn họ, sóng biến cuộn dâng, núi đã nứt vỡ và sau đó bị chôn vùi.
Cận Vô Trần vẫn không hề dịch chuyển, Diệp Thiên thì bị bật lùi lại mấy bước với vẻ loạng choạng.
“Anh ấy không đỡ nổi sao?”
Nhậm Uyển Doanh và Kỷ Nhược
Tuyết căng thẳng, Diệp Thiên trước đó oai phong lẫm liệt vậy mà lúc này đã rơi vào thế hạ phong.
“Diệp Lăng Thiên, không cần gắng gượng đâu, cậu của lúc này đã không còn đối kháng được với tôi nữa rồi, giữa vương cấp và hoàng cấp, chẳng có gì để so sánh cả, dù cậu có là con trời thì cũng sẽ chỉ có một con đường thất bại mà thôi!”
“Đối đầu với nhà họ Cận chúng tôi thì đó chính là kết cục!”
Cận Vô Trần với đôi mắt mở to giống như đang nhìn một kẻ sắp chết. Ông ta lạnh lùng lên tiếng.
Ông ta vừa dứt lời thì vươn một chân ra đạp trong không trung và đột nhiên xuất hiện cách Diệp Thiên tầm có chục thước rồi khẽ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2670140/chuong-1772.html