Chương 1863
Diệp Thiên chỉ nói mấy chữ ngắn ngủi, vẻ mặt Kỷ Nhược Tuyết lại đông cứng, vô cùng ngạc nhiên.
Với thân phận như Diệp Thiên, cho dù là nguyên thủ của nước lớn đương thời e rằng cũng phải trịnh trọng đối đãi cậu, võ giả ở bốn bể năm châu đều xem cậu như thần linh mà quỳ lạy. Thế mà Diệp Thiên lại có thể từ bỏ mọi vinh quang, quay về ở ẩn nơi đô thị, làm một người bình thường, thậm chí không ngại vào quán bar làm thuê làm mướn ở vị trí khá thấp. Tính khí như vậy thật là hiếm có trên đời.
“Nếu đã theo tới tận đây thì cùng tôi đi tới một nơi đi”.
Diệp Thiên bỗng nhiên lên tiếng, Kỷ Nhược Tuyết đầu tiên là ngẩn ra, sau đó thì vô cùng mừng rỡ.
“Đương nhiên là được rồi, chúng ta đi đâu?”.
Đi cùng Diệp Thiên thì cho dù có đi đến chân trời góc biển, hay là nơi nguy hiểm chết người, cô ấy cũng không chối từ.
“Nhà họ Cận!”.
Diệp Thiên chỉ lạnh nhạt nói ra ba chữ.
Nơi đô thị phồn vinh ở Cảng Đảo, hai người Diệp Thiên và Kỷ Nhược Tuyết lại lựa chọn đi dạo ở công viên khá yên tĩnh, thẳng một đường đến Harbour Villa của nhà họ Cận.
Đến trước cửa nhà họ Cận, Diệp Thiên xé một đoạn ống tay áo của mình. Sau đó, hai ngón tay cậu hợp lại thành bút, viết lên mảnh vải mấy chục nét rồi mới dừng lại.
Kỷ Nhược Tuyết đang nghi hoặc thì cánh tay của Diệp Thiên rung lên. Mảnh vải mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2670062/chuong-1735.html