Chương trước
Chương sau


Chương 1541

“Hắc Bạch Song Sát, đã hàng trăm năm không gặp, hai người vẫn thích chơi trò hai chọi một nhỉ, vẫn là cái chiêu ức hiếp người khác đó!”

Điến Vinh nhìn họ với vẻ lạnh lùng, giọng điệu không rõ vui hay buồn, giống như đang hỏi thăm những người bạn cũ.

Thế nhưng giọng của ông ta thì chắc nịch, tạo thế cân bằng vơí hai người kia, vừa hay đánh trúng vào trọng tâm giữa Diệp Thiên và hai người kia.

‘Hừ!

Doyle Bird cười lạnh lùng, vốn không buồn quan tâm tới lời chế giễu của Điển Vinh: “Vương cấp thế giới ngầm có ai mà không biết chúng tôi trước giờ luôn hành động hai người. Chiến đấu với đối phương, bất luận họ có bao nhiêu người thì chúng tôi cùng đều đồng loạt ra tay cả, sao có thế nói là ức hiếp người khác được chứ”

“Còn ông, năm đó cùng Lục Thanh Phong liên thủ ra tay với chúng tôi. Ký ức còn mới lắm. Bây giờ đã hàng trăm năm trôi qua, tu vi của ông đã có tự tinh tiến, khiến chúng tôi hết sức hiếu kỳ, giờ xem thực lực của ông đã đạt tới mức nào rồi!”

Alvin Jones lúc này cũng lên tiếng: “Điển Vinh, ông là đối thủ cũ của chúng tôi, nhưng hôm nay, mục tiêu chủ yếu của chúng tôi là Diệp Lăng Thiên. Lúc này ông đứng ra là muốn lo chuyện bao đồng à?”

Cách nói của họ không hề tỏ ra kiêng dè Điển Vinh. Trận chiến năm xưa ở Grand Canal, mặc dù hai bên bất phân thắng bại nhưng rõ ràng là Hắc Bạch Song Sát đã chiếm thế thượng phong.

Khi đó Điển Vinh liên thủ với người khác mà bọn họ còn không sợ, giờ đây chỉ có một mình ông ta thì sao bọn họ lại phải sợ hơn chứ?”

“Ha ha!”

Điển Vinh ngửa cổ cười với vẻ mặt lạnh lùng.

“Hai người các người liên thủ đối phó với hậu bối không những không biết xấu hố mà còn nói với vẻ hoang đường như vậy à?”

“Diệp Lăng Thiên là kẻ mạnh của Hoa Hạ, đương nhiên thuộc về trận doanh của phương Đông chúng tôi. Hai người vương cấp phương Tây các người muốn hai chọi một thì đương nhiên tôi không thể bàng quan rồi”.

“Hôm nay tôi sẽ cùng Diệp Lăng Thiên tiếp chiêu của hai người!”

Điển Vinh vừa dứt lời thì khí thế đã hừng hực, chân nguyên bạo phát, đôi mắt ánh lên tia sáng. Xung quanh ông ta từng luồng sáng màu đồng nhạt bao phủ và phát ra khí tức mênh mông.

Hắc Bạch Niết Bàn chính là cách gọi của tuyệt kỹ hợp kích, ông ta biết sự đáng sợ của nó nhưng chủ động bước ra giúp Diệp Thiên chống lại, bảo vệ Diệp Thiên.

“Vậy hả?

tf

Hắc Bạch Song Sát nghe thấy vậy thì càng cười lạnh lùng hơn.

“Điển Vinh, năm đó ông và Lục Thanh Phong liên thủ đều suýt nữa bị chúng tôi khiến cho bị thương, giờ ông lại định diễn lại điều đó với Diệp Lăng Thiên sao?”

Điến Vinh không hề dao động, ông ta đứng về phe Diệp Thiên nên nói với vẻ kiên định: “Có gì mà không thể chứ”

Hắc Bạch Song Sát không nói thêm nữa, chỉ còn lại nụ cười dữ tợn trên khuôn mặt.

“Được lắm, nếu ông đã muốn cùng chết với Diệp Thiên thì chúng tôi sẽ tác thành cho ông!”

Hai người tỏ ra vô cùng tự tin. Tuyệt kỹ hợp kích của bọn họ đã luyện hàng trăm năm qua và đạt tới độ tinh túy, chiến lực cực mạnh, khác hoàn toàn so với trăm năm trước ở.

 

Bọn họ tự hỏi, dù có là Điển Vinh và vị vương cấp Đông phương năm đó thì bọn họ cũng có thể đánh bại đối phương.

Hình Thái Cực ngưng tụ trước mặt bọn họ, chuyển động với tốc độ cực nhanh giống như hai luồng sáng đen trắng giao nhau với sức mạnh đạt tới cực độ.

Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng từ bên cạnh Điển Vinh vọng tới.

“Một tuyệt kỹ hợp kích mà Diệp Lăng Thiên tôi lại cần người khác giúp đỡ hay sao?”

“Phá vỡ các người chỉ cần một mình tôi là đủ!”

Diệp Thiên bước lên trước, lướt qua Điển Vinh và đi tới trước mặt hai người Hắc Bạch Song Sát.

Một giây sau, cậu giơ chân phải giống như một cái chùy giáng xuống không gian.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.