Chương trước
Chương sau


Chương 1522

Diệp Thiên không quan tâm cô gái sau lưng, lực hút lòng bàn tay cậu cuồn cuộn vận hành, điên cuồng hấp thu linh khí từ trong thạch bích truyền ra, không ngừng bổ sung vào hơi thở trong cơ thể mình, càng lúc càng lớn mạnh.

“Linh khí thật tinh khiết, địa cầu hiện tại đã cạn kiệt linh khí, mà nơi khác có thể có linh khí được một phần mười như ở đây cũng đã rất quý rồi, không ngờ ở Ốc đảo sa mạc lại có được nơi trù phú như vậy!”

Diệp Thiên mừng thầm trong lòng, đối với cậu mà nói, nơi thần linh mật tàng này thì cậu càng tò mò hơn, muốn gặp thử vương cấp siêu phàm oai phong một cõi thuở đầu rốt cuộc để lại vật phẩm gì, nhưng dù Diệp Thiên tìm được những thứ này thì cậu cũng chưa chắc sẽ quan tâm.

Thứ cậu thật sự cần vẫn là Linh Tuyền Sinh Mệnh, sở dĩ cậu tu luyện Phệ Thiên Cửu Truyền chính là muốn gia tăng linh khí, linh khí càng nhiều thì tốc độ tu luyện của cậu nhanh, Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể vận chuyển càng trơn tru.

Linh Tuyền Sinh Mệnh này giống như đồ uống tăng lực của cậu vậy, khiến từng tế bào trong người cậu bừng bừng sức sống, sức sống khắp nơi, tu vi của cậu cũng liên tục tăng mạnh, khoảng cách đến cảnh giới siêu phàm thần phẩm cũng chỉ còn một bước mà thôi.

Khi cậu chưa đạt đến siêu phàm thần phẩm, cũng có thể khiêu chiến vương cấp, thậm chí giao đấu với vương cấp chân chính cũng không hề lép vế. Nếu để cậu bước vào siêu phàm thần phẩm, sức chiến đấu chắc chắn sẽ tiếp tục tăng mạnh, đến lúc đó dù vương cấp trăm năm có đứng trước mặt cậu thì cũng không còn nhiều sức đe doạ.

Đôi mắt cô gái khẽ động, nhìn Diệp Thiên đang hấp thụ, một lúc lâu cũng chưa rời mắt.

Cô ta cảm thấy, ở nơi thế tục này gặp được người đàn ông vô cùng thần bí, hơi thở mạnh mẽ như vậy khiến cô ta càng muốn tìm hiểu, muốn tiếp cận.

Bất giác cô ta lại so sánh Diệp Thiên với những thiên kiêu đỉnh cao ở nơi kia, chỉ cảm thấy dường như bất kỳ ai cũng yếu hơn Diệp Thiên một bậc, ít nhất cô ta có thể chắc chắn, những thiên tài tuấn kiệt đó tuyệt đối không thể dề dàng tiêu diệt được linh hồn thể có tu vi cảnh giới quy nguyên vừa nãy được.

Diệp Thiên không hề biết suy nghĩ cô gái sau lưng mình, cậu vẫn duy trì một tư thế, liên tục cả nửa tiếng đồng hồ, trong vòng nửa tiếng này, lực hấp thụ trong lòng bàn tay cậu vẫn chưa hề suy giảm, linh khí chất chứa trong vách núi này đều bị cậu hấp thụ vào cơ thể.

Cuối cùng, cậu thả tay ra, một tiếng ngân dài phát ra từ trong miệng cậu, bay thẳng lên tầng mây, lay động mây mù khắp nơi trên bầu trời, vách núi phía trước cũng vì sóng âm dao động mà trực tiếp vỡ tung, hoá thành đá vụn.

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh thấu xương, sự tự tin giữa hàng mày càng lúc càng tinh khiết càng mạnh mẽ, siêu phàm thần phẩm, cuối cùng cậu cũng bước đến rồi!

“Răng rắc!”

Cậu nhẹ nhàng co dãn toàn thân, khắp người bỗng vang lên tiếng xương khớp giòn tan, tựa như mỗi một khớp xương trong cơ thể đều đang co duỗi, hơi thở của cậu cũng mạnh mẽ trước nay chưa từng có, khiến cô gái phía sau kinh ngạc.

“Hơi thở này là vừa mới đột phá đến siêu phàm thần phẩm sao?”

Ánh mắt cô gái sửng sốt, cảm thấy vô cùng khó tin.

Cô ta cảm nhận rõ ràng được tu vi cảnh giới lúc này của Diệp Thiên chỉ là ở siêu phàm thần phẩm, không thể hơn, so với vương cấp càng khác xa.

Nhưng cô ta khó mà hiểu được, tu vi siêu phàm thần phẩm sao có thể đấu lại một linh hồn thế cảnh giới quy nguyên, còn giết chết một cách nhẹ nhàng vậy?

Trong lúc cô ta nghi hoặc thì Diệp Thiên đã quay người lại.

Ánh mắt cậu từ đầu đến cuối đều không để ý đến cô gái, trực tiếp lướt ngang qua người cô ta, sau đó Diệp Thiên bước một bước đã đi lên trên mặt hồ, đi về phía bờ hồ cứ như đang đi trên mặt đất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.