Chương trước
Chương sau


Chương 1488

Hai người đáp xuống đất, đi qua Diệp Thiên chẳng buồn nhìn cậu giống như coi cậu như con sâu cái kiến vậy.

Họ cứ thế đi về phía trước.

“Tường Nhi, dẫn người đi. ốc đảo này nguy hiểm bốn phía, chỉ có ở xung quanh chúng tôi thì mới có thế bảo đảm sự an toàn cho mọi người!”

Người đàn ông mặc đồ màu lam dặn dò Lâm Tường. Lâm Tường lập tức gật đầu, sắp xếp mấy người Tân Đông Tuyết đi theo sau và chuẩn bị tiến vào ốc đảo.

Diệp Thiên trong nháy mắt trở thành một nhóm riêng, không ai thèm đế ý tới cậu. Tân Đông Tuyết cũng chỉ nhìn cậu một cái rồi lập tức quay đầu đi, không muốn có bất kỳ dây dưa nào với cậu nữa.

Người con gái xuất thân từ gia tộc thương nhân vốn lạnh lùng và luôn coi lợi ích là hàng đầu.

Trước đó Diệp Thiên có ích với cô ấy nên đương nhiên cần phải nịnh nọt, khẩn cầu. Giờ có hai vị siêu phàm này có mặt, đồng ý đưa cô tìm nước suối thì đương nhiên cô sẽ không nói với Diệp Thiên thêm nửa lời nào nữa.

Hai người đi trước dẫn đường, vừa bước vào khu vực ốc đảo thì Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng.

“Đứng lại!”

Hai người kia lập tức dừng bước, quay lại nhìn Diệp Thiên với vẻ lạnh lùng.

Lâm Tường thấy vậy thì co đồng tử với tối sầm mặt.

“Người trẻ, tôi không biết cậu là ai hay là cậu có mối quan hệ với giới võ thuật như thế nào, trong nhà có cao nhân hành tẩu thế giới như thế nào nhưng ở đây không phải là nơi mà cậu có thể hỗn xươc đươc!”

“Sự vô lễ trước đó tôi có thể không tính toán, nhưng hai người này là sư tôn và sư thúc của tôi, là những nhân vật hàng đầu của Phi Giáp Môn, những người thuộc cảnh giới siêu phàm thần phẩm hàng đầu thế giới!”

“Nếu cậu có hiểu biết về giới võ thì cũng biết siêu phàm thần phẩm là cái gì. Lẽ nào cậu vẫn muốn ngăn bọn tôi sao?”

Diệp Thiên với ánh mắt lạnh lùng nhếch miệng cười.

“Siêu phàm thần phấm à?”

Một giây sau cậu phất tay, một chưởng đao chém ra.

“Ầm ầm!”

Âm thanh nặng nề vang lên, chỉ thấy một cái rãnh hiện ra, ngăn cách đám đông và ốc đảo giống như cú chém của ông trời!

Diệp Thiên chỉ khẽ phất tay, không khí lại ầm ầm chuyến động, giống như có một cây roi khống lồ vô hình đập từ trên không xuống, nhắm tới con đường mà hai ông lão kia đi.

Tiếng động rung trời vang lên, một đường rãnh rộng khoảng một trượng, sâu mấy trượng, dài năm mươi mét chắn trước mặt bọn họ.

Khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều chấn động toàn thân, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ. Tài xế lái xe đưa Diệp Thiên đến đây cũng sững sờ, suýt chút nữa là rớt tròng mắt ra ngoài.

Thủ đoạn gì thế này?

Đám người Hoàng Hàm Vũ, Tân Đông Tuyết sững sờ, nhìn chằm chằm đường rãnh dài ở phía trước, không nói nên lời. Vệ sĩ đi bên cạnh cũng lạnh cả tay chân, đứng sững tại chỗ.

Trong số họ, Lâm Tường có tu vi đạt đến cảnh giới chí tôn võ thuật, từng lọt vào bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ tháng trước, hơi dao động ánh mắt, dừng lại phía sau hai ông lão.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.