Chương trước
Chương sau


Chương 1370

“Rầm rầm rầm!”

Từng quả cầu băng liên tiếp lao tới một cách dồn dập, giống như cơn mưa băng đổ xuống đủ để phá hủy vạn vật trong phạm vi hàng trăm mét. Dù có là những tòa nhà kiên cố thì cũng sẽ bị đè bẹp.

Quả cầu băng đầu tiên đã lao về phía đầu của Diệp Thiên. Diệp Thiên không hề phòng ngự, quả cầu giáng thẳng xuống đầu cậu, sau đó là quả thứ hai, thứ ba, thứ tư…

Vô số quả cầu băng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy lao về phía Diệp Thiên giống như được bắn súng.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể Diệp Thiên đã bị chôn vùi trong đó.

“Đúng là chán sống, dám dùng xác thịt để đối kháng à?”

Ấn Giả nắm bắt hành động của Diệp Thiên hết sức rõ ràng, ông ta cười lạnh lùng, khuôn mặt để lộ vẻ dữ tợn và tàn nhẫn.

Mỗi một quả cầu băng có sức nặng hàn tấn, đến cả xe tăng giáp thiết cũng sẽ bị đè bẹp. Có thể Diệp Thiên sẽ đối kháng lại được một, hai quả bằng sức mạnh của cơ thể nhưng hàng trăm, hàng nghìn quả cùng giáng xuống thì dù có là một cao thủ vương cấp cũng không dám dùng xác thịt ra để chống đỡ.

“Ầm, ầm!”

Cầu băng như mưa, giáng xuống liên tiếp khoảng mười phút. Còn Diệp Thiên thì vẫn không thấy đâu. Dường như cậu đã bị đè bẹp ở bên trong.

Mười phút sau, cuối cùng thì cầu băng cũng ngừng rơi. Ẩn Giả chắp tay sau lưng, ánh mắt ngạo nghễ.

Trong lĩnh vực của mình, một khắc có thể tạo thành đòn tấn công mang tính hủy diệt. Băng đá xung quanh do ông ta điều khiển và trở thành vũ khí giết người sắc bén.

Ồng ta thầm nghĩ, năm đó bị hải quân của Hợp chúng quốc đuổi giết, nếu như khi đó ông ta đã cảm ngộ được lĩnh vực này thì chắc chắn sẽ không bị truy đuổi một cách chật vật như thế.

“Xem ra Diệp Lăng Thiên cũng chưa đạt tới bán vương, có thể thắng được Huyết Ma chẳng qua là do thắng miễn cưỡng mà thôi!”

Ông ta nhìn chăm chăm bốn phía rồi lắc đầu. Cuộc chiến lần này với Diệp Thiên cuối cùng cũng không cần viện trọng tài ra tay nữa.

‘Hả?”

Đúng lúc này, ông ta bỗng khựng người. Một tiếng nổ vang lên, đám cầu băng trước mặt đều nổ tung, một bóng hình như thần ma lao ra, đứng thẳng người giữa không trung với chiếc áo bay bay như thần tiên.

“Sao có thể?”

Ẩn Giả đo người, cảm thấy không tin.

Vừa rồi ông ta dùng cầu băng ngợp trời tấn công Diệp Thiên, ồng ta có thể cảm nhận được Diệp Thiên không hề điều động một chú chân khí nào, điều đó chứng tỏ là Diệp Thiên đã sử dụng thân xác để đỡ lại.

Nhưng dù thân xác có mạnh cỡ nào thì cũng không thể bằng thiết giáp. Mà đám cầu băng này còn có thể khiến cả hợp kim thiết giáp bị biến dạng thì tại sao Diệp Thiên lại không hề hấn gì chứ?

“Thần Ma Chi Khu sao?”

Nhìn thấy ánh sáng màu lam phát ra từ cơ thể của Diệp Thiên, cuối cùng thì ông ta cũng hiểu ra và tái mặt.

Thần Ma Chi Khu đại diện cho việc sở hữu cơ thế của Ma Thần. Với một thân xác như vậy chỉ có thần linh, tiên nhân mới có. Cho dù người có bước vào cảnh giới vương cấp thì cũng nằm mơ cũng không thể có được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.