Chương trước
Chương sau


Chương 1157

Thực ra là vì kiểu thứ ba quá mạnh, mạnh đến đáng sợ, trước khi cậu tu thành Phệ Thiên Chi Thể, độ rắn chắc của cơ thể vẫn chưa đạt đến cấp độ để thi triển kiểu thứ ba.

Còn bây giờ, Diệp Thiên đã tu thành Phệ Thiên Chi Thể, hơn nữa tu vi đã bước vào cảnh giới siêu phàm, cho nên đánh ra quyền này không hề có áp lực.

Kiểu thứ ba, Chấn Vũ! Nếu sức mạnh đạt đến cảnh giới nhất định, Diệp Thiên có tự tin cho dù là hư không trước mặt, vũ trụ trước mắt, cậu đều có thể dùng một quyền đánh tan, đây chính là uy lực của kiểu cuối cùng trong Tam Tuyệt Quyền.

Quyền này của Diệp Thiên đánh ra, bầu trời bên cạnh động tiên của Song Tu Tông, những đám mây đều lần lượt rẽ ra, vầng sáng màu máu dưới chân Francis bị sức mạnh của quyền từ trên trời giáng xuống làm cho vỡ vụn.

Nguyên khí dâng trào cuồn cuộn khiến Francis hoàn toàn bị chìm bên trong.

Trên không trung, chỉ còn nhìn thấy duy nhất một ánh sáng màu xanh lam, rực sáng chói mắt, còn lấp lánh những tia sáng thần bí.

Diệp Thiên đứng trong đó như thể chiến thần đầy ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh đang ngâm mình trong ánh sáng thần bí đó, khí chất cao ngạo, chân đạp trời đất.

Phía dưới, những tia sáng hoàn toàn ngưng tụ lại, mọi người ai nấy đều sững sờ tại trận, không nói nên lời.

Quyền này của Diệp Thiên quá thể đáng sợ, sức mạnh khủng khiếp đánh xuống mà dễ như trở bàn tay, bọn họ cho dù đang ở phía dưới cũng đều có thể cảm nhận sức mạnh khủng khiếp đánh đến từng nơi từng tấc của bầu trời phía bên này, cho dù là một vị chí tôn võ thuật chạm vào một cái, đều sẽ lập tức thịt nát xương tan.

“Một quyền thật đáng sợ, quá thể bá đạo!”.

Giang Tuyết Hoa đứng yên tại chỗ, biểu cảm chấn động.

Quyền này nếu đánh thẳng xuống Song Tu Tông, vậy thì động tiên này e rằng sẽ bị đánh cho tan nát, không có nơi nào có thể nguyên vẹn nổi.

Một quyền phá núi, đây là sức mạnh đáng sợ đến mức nào chứ?

Ánh sáng màu xanh lam trên bầu trời nhấp nháy chớp liên tục khoảng mười giây, sau đó mới từ từ nhạt đi, trên bầu trời, Diệp Thiên đứng hiên ngang, trước người cậu có một luồng khói bốc lên, đó là nơi mà Francis đứng trước đó.

“Một quyền đánh cho con của thẩm phán biến thành khói bụi luôn sao?”.

Giang Tuyết Hoa hít ngược một hơi, nhìn luồng khói đen từ từ bay lên mà cảm giác như họng bị mắc xương.

Cho dù cảm nhận được sức công phá bá đạo của quyền đó của Diệp Thiên, nhưng lúc này tận mắt chứng kiến, vẫn cảm thấy vô cùng sốc.

“Đế Vương Bất Bại?”.

Thượng Quan Uyển Nhi lẩm bẩm, hai mắt chớp liên hồi.

Cô ta vốn tưởng trong lớp người trẻ thì cô ta đủ đứng trong top đầu, có thể bước vào cảnh giới chí tôn võ thuật trong độ tuổi mười tám, nên luôn mừng thầm.

Nhưng bây giờ cô ta mới biết, thế nào là núi cao còn có núi cao hơn!

Khi cô ta còn đang thầm đắc ý vì cảnh giới chí tôn võ thuật, thì Diệp Thiên đã chân đạp trời, tranh đấu với các thế lực lớn, mạnh như viện trọng tài, Chiến Thần Điện đều thất bại dưới tay Diệp Thiên.

Cô ta còn đang vắt óc suy nghĩ làm sao để vào được cảnh giới siêu phàm, thì Diệp Thiên lại đã đang áp đảo siêu phàm, những siêu phàm chết dưới tay Diệp Thiên đã không dưới 15 người.

Đây chính là sự khác biệt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.