Chương 1011
Mấy chục năm trước, cũng ở giữa 72 đỉnh núi này có hai kẻ mạnh nhận được đức cao vọng trọng từ Võ Đang tiến hành một cuộc thi đấu chói lọi không phải để đoạt mạng mà là để phân định thắng bại về khả năng võ thuật.
Hai người đó vốn là sư huynh đệ, tình cảm như tay chân, từ nhỏ đã được kết duyên. Nhưng người thắng trong lần này sẽ trở thành chưởng môn Võ Đang, nắm giữ tuyệt kỹ Võ Đang. Còn người thua thì có được lệnh bài Thái Cực nhưng mất đi quyền làm chưởng môn.
Kết quả cuối cùng, ông ta trở thành chưởng môn. Còn đối thủ của ông ta thì nắm giữ lệnh bài Thái Cực, lẳng lặng rời đi. Mấy chục năm trôi qua cũng chưa từng quay lại một lần.
Còn ông ta, vì dốc lòng luyện tập tuyệt kỹ Võ Đang cũng không hề ra khỏi núi mấy chục năm qua. Hai người cũng vì thế mà không có cơ hội gặp mặt.
Một lúc sau, người đàn ông mới thoát khỏi ký ức phát ra tiếng thở dài.
“Sư đệ Vô Trần vẫn khỏe chứ?”
Ông ta nhìn Giang Hải Thiên, đôi mắt sâu thẳm như hang núi khiến người khác không khỏi nhìn chăm chăm.
Giang Hải Thiên dù sao cũng là vị tướng tinh anh mấy chục năm nên lập tức chắp tay đắc tội và lùi lại một bước.
“Giang Hải Thiên bái kiến chưởng môn Võ Đang!”
Mặc dù ông ta chưa từng gặp chưởng môn núi Võ Đang nhưng một người có uy lực bao trùm chúng sinh, có khí chất thoát tục hơn cả Cận Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668333/chuong-884.html