Chương 987
Đám đông xì xào, tất cả đều biến sắc. Những người ở đây đều là những người lễ Phật tin Thần. Nhưng họ chưa bao giờ tin trên đời này có thần tiên thật. Thật không ngờ hôm nay là được tận mắt chứng kiến một vị tiên nhân lơ lửng trong không trung”.
“Ông muốn chiến đấu với tôi?”
Diệp Thiên vẫn ngồi trong thiền viện nhưng giọng nói thì vọng ra tới bên ngoài.
“Chưởng đánh vừa rồi mà ông chưa rút ra được bài học cho mình à?”
“Tốt nhất là ông nghĩ cho kỹ. Chưởng đánh vừa rồi tôi còn nương tay đấy. Nếu như tôi ra tay thật thì sẽ không như vậy nữa đâu!”
“Ông đã tu hành gần trăm năm, khó khăn lắm mới đạt được siêu phàm á phẩm, hơn nữa còn là một kẻ mạnh ở Hoa Hạ, tôi thật sự không muốn đánh phế ông!”
Cận Vô Trần đanh mặt. Mấy chục năm rồi, từ lần ông ta thua bởi người sư huynh của mình, mất đi vị trí chưởng môn ở núi Võ Đang thì đã rời bỏ Võ Đang tới thủ đô cung phụng nhà họ Giang. Khoảng thời gian đó cũng mấy chục năm rồi.
Nhưng dù năm đó có thua bởi sư huynh thì cũng chưa từng có ai ăn nói ngông cuồng với ông ta như vậy. Lúc này một kẻ tiểu bối lại đang dạy dỗ ông ta với vẻ trịch thượng. Cảm giác này thật sự vừa hoang đường vừa tức cười.
“Ngông cuồng!”, ông ta bừng tỉnh, hừ giọng lạnh lùng. Hai ống tay tạo ra một nguồn sức mạnh và định tách thiền viện ra.
Đúng lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668279/chuong-860.html