Cậu ta khụ một tiếng, trầm giọng nói: “Cô Lộng Ảnh, tôi không muốn làm phiền hai người đoàn tụ, nhưng cậu bạn này, vừa nãy cậu tùy tiện vứt trả đồ của tôi, có phải nên cho tôi một lời giải thích không?”.
Cậu ta chỉ chiếc dây chuyền kim cương trên đất, ánh mắt nhìn thẳng Diệp Thiên.
Diệp Thiên liếc cậu ta một cái, mỉm cười, loại nhân vật nhỏ bé vớ vẩn này cậu đâu có thời gian để ý?
Nhưng Hoa Lộng Ảnh lại đột nhiên ngoảnh đầu, nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng, ngay lập tức khiến Kim Nhân Hi sững sờ.
“Kim Nhân Hi, anh là cái thá gì mà cũng dám đòi anh Thiên của tôi giải thích với anh? Cho anh mười giây biến khỏi tầm mắt tôi, còn nói vớ vẩn thì tôi sẽ khiến anh không ra khỏi thủ đô được”.
Giọng Hoa Lộng Ảnh không lớn, nhưng từng từ từng chữ lại như búa nện, đều nện vào tim Kim Nhân Hi.
Vẻ mặt Kim Nhân Hi ngập tràn sợ hãi, cậu ta không dám tin chẳng qua chỉ đòi Diệp Thiên giải thích thôi mà Hoa Lộng Ảnh lại nói sẽ khiến cậu ta không ra khỏi thủ đô được, cậu ta không thể tưởng tượng, nổi nếu cậu ta làm Diệp Thiên bị thương thì Hoa Lộng Ảnh liệu có hủy diệt cả nhà họ Kim không?
Cậu ta còn định nói gì nữa, thấy Hoa Lộng Ảnh đưa mắt qua, cậu ta không thể chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668082/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.