Đội hình lần này của Từ Tử Văn quả thật không chừa chút đường lui nào cho bọn họ, cậu ta đã vạch kế hoạch tỉ mỉ từ trước, nắm chắc phần thắng.
Bọn họ ở trong đường hẻm, hai đầu ra đều bị chặn kín, điện thoại không dùng được, chẳng khác nào kêu trời trời không thấu, chỉ có thể mặc cho Từ Tử Văn xâu xé.
Cho dù đám Tề Văn Long giỏi đánh đấm đi chăng nữa, bọn họ có thể đánh lại hơn trăm vệ sĩ mà Từ Tử Văn dẫn tới sao?
Tề Văn Long sợ hãi, hạ giọng nói: “Anh muốn thế nào?”.
Cậu ta ở Trung Hải không dám nói là hoành hành không sợ ai, nhưng cũng chẳng mấy ai dám chọc vào cậu ta. Giờ phút này, cậu ta lại không ngừng run rẩy trong lòng.
Từ Tử Văn rõ ràng đã có chuẩn bị mới đến, hơn nữa còn dẫn theo nhiều người thế này, mỗi người chỉ cần đấm một cú cũng đủ đánh gục hết bọn họ.
“Tôi muốn thế nào à?”.
Từ Tử Văn chỉ tay vào ngực Tề Văn Long.
“Vừa rồi ở Phượng Hoàng Lâu, không phải cậu cứng miệng lắm sao? Không phải muốn bảo vệ cô ả này sao?”.
“Khí thế vừa nãy của cậu đi đâu rồi? Phách lối với tôi nữa đi!”.
“Ai cho cậu can đảm cướp người của Từ Tử Văn tôi vậy?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2668013/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.