"Vù vù!".
Những chiếc lông vũ màu máu bắn nhanh đến, bao trùm lên các chỗ hiểm quanh người Diệp Thiên!
Mười sáu chiếc lông vũ này là do Đường Mục Sơn lấy lông của hạc tiên, dùng sắt đá luyện chế, mài đến mức trở nên vô cùng sắc nhọn.
Gần 40 năm nay, mỗi ngày mỗi đêm cụ ta đều ngâm chúng với 36 loại độc, nên trên những chiếc lông vũ này đã trở nên vô cùng kịch độc, gặp máu sẽ phát tác, chỉ cần có một vết thương nhỏ, chất kịch độc sẽ xâm vào cơ thể chỉ trong nháy mắt, cho dù là cao thủ cảnh giới siêu phàm cũng vì nó mà tu vi bị giảm mạnh, sức chiến đấu cũng xuống dốc.
Đây chính là bản mạng ám khí của cụ ta, trong 40 năm qua chưa từng ra tay lấy một lần, bây giờ dùng để “tiếp đón” Diệp Thiên.
Mỗi một chiếc lông trở nên càng nhanh, càng sắc nhọn dưới sự hỗ trợ của chân khí của cụ ta, đến cả Hộ Thân Canh Khí của cao thủ cấp chí tôn võ thuật cũng đều có thể dễ dàng cắt được, hơn nữa, vừa rồi cụ ta thắng là vì đánh bất ngờ, ra tay chỉ trong phút chốc, cho dù là Diệp Thiên cũng chưa chắc có thể phản xạ nhanh như vậy được.
“Đó là tuyệt kỹ của cụ cố, Mạn Thiên Phi Vũ!”.
Ánh mắt Đường Thiên Phong lộ ra vẻ vô cùng tôn sùng, trong gia phả Đường Môn có ghi lại, năm xưa Đường Mục Sơn dùng tuyệt kỹ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667977/chuong-712.html