Chương trước
Chương sau
“Tôi là Vương Tường Long, là tổng giáo quan trước đây của Nam Long Nhận!”.





Giọng nói của Vương Tường Long vô cùng ngạo mạn.






“Ồ!”.





Diệp Thiên dửng dưng nói.





“Ông là tổng giáo quan trước đây, tôi là tổng giáo quan bây giờ, tôi bảo các thành viên của Nam Long Nhận đến bãi huấn luyện phạt đứng, ông lại đưa bọn họ đến đây, ông định làm gì?”.








Vương Tường Long không hề sợ hãi, lạnh lùng nói tiếp: “Giáo quan Diệp, cậu là tổng giáo quan, theo cấp bậc thì cậu là cấp trên của tôi, tôi không nên can thiệp vào mệnh lệnh của cậu!”.





“Nhưng cậu vừa nhận chức đã vô duyên vô cớ phạt các đội viên đứng ở bãi huấn luyện cả buổi, không được di chuyển, là vì sao chứ?”.





“Tôi là phó giáo quan, ít nhất cũng có tư cách hỏi giúp đội viên của mình một câu đúng không?”.





Diệp Thiên đưa mắt nhìn ra cửa, các thành viên của Nam Long Nhận đều đứng về phía Vương Tường Long, gần như cùng một lòng.





Cậu khẽ nhếch nụ cười khẩy.





“Hỏi sao?”.





“Ông đưa nhiều người đến như vậy, đây là thái độ để hỏi à?”.





Hai tay cậu kê lên đầu, dựa vào ghế lạnh lùng nói: “Nếu ông muốn biết nguyên nhân, vậy tôi sẽ nói cho ông biết!”.





“Các thành viên của Nam Long Nhận, cho dù là ông hay là bọn họ, đều khiến tôi rất thất vọng, tôi bắt bọn họ phạt đứng là vì để bọn họ biết rõ vị trí của bản thân!”.





“Nam Long Nhận, nói thẳng ra thì cũng là một kiểu bộ đội đặc chủng, bọn họ đều là quân nhân thì thiên chức của quân nhân chính là phục tùng!”.





Diệp Thiên nói xong, Bộc Phá đã nhẫn nhịn lâu rồi lúc này cuối cùng cũng bộc phát ra.





Anh ta vốn có chút kiêng nể với thân phận của Diệp Thiên, nhưng bây giờ có Vương Tường Long làm lá chắn, anh ta không có gì phải kiêng dè nữa.





“Giáo quan Diệp, thông cảm cho tôi nói thẳng, thiên chức của quân nhân là phục tùng, điều này không sai, nhưng Nam Long Nhận chúng tôi xưa nay đều chỉ tôn trọng người mạnh!”.





“Còn cậu, căn bản không có thực lực để khiến chúng tôi tin tưởng và nghe theo, vì sao chúng tôi lại phải nghe theo mệnh lệnh của cậu chứ?”.





Cương Quyền cũng đứng ra lúc này: “Giáo quan Diệp, không phải là chúng tôi muốn chống lại cậu, cứ nói giáo quan Vương đi, ngày trước ông ấy nhận chức tổng giáo quan, cũng từng chấp nhận thách thức của mọi người chúng tôi, cho nên đối với ông ấy, chúng tôi vô cùng tôn trọng!”.





“Còn cậu, còn không có cả dũng khí đón nhận thách thức của chúng tôi, làm sao mà chúng tôi tin tưởng và nghe theo được?”.





Thủ Thuật Đao bước ra trầm giọng nói: “Giáo quan Diệp, ở Nam Long Nhận chúng tôi từ trước giờ chỉ tôn trọng người mạnh, nếu cậu không có thực lực thật sự, vậy Thủ Thuật Đao tôi sẽ là người phản đối đầu tiên, cho đến khi nào cậu tự động từ bỏ chức tổng giáo quan thì thôi!”.





Những người còn lại đều nói chen vào, nghiễm nhiên hình thành thế cục lên án Diệp Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.