Đối với hắn, xày ra xung đột với người dân ở vùng đất
tỉnh Vân này chỉ là chuyện thường tình, trong cuộc đời
hơn hai mươi năm của mình, hắn chưa bao giờ sợ ai cà!
Cành tượng này xảy ra chỉ trong chớp mắt, và tất cả
những người có mặt, ngoại trừ Đàm Nguyệt Ảnh, một cao
thù chí tôn võ thuật bán bộ ra thì không ai kịp phản ứng gì.
Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Thiên
sắp hộc máu, nhưng Diệp Thiên lại giơ lòng bàn tay ra
kẹp chặt bàn ghế như kẹp miếng sắt.
Cậu chỉ nhẹ nhàng rút tay ra, chiếc ghế đã bị cậu giật
lấy rồi vung tay hất ngược trở lại, chiếc ghế da kim loại
nặng mấy chục cân đập ngang vào ngực Hứa Thành Canh.
Tiếng khớp xương gãy lại vang lên, cả Hứa Thành
Canh và đống bàn ghế đều bị bay ra mấy mét, nặng nề
nện vào tường, lộ ra một cái lỗ sâu nửa tấc trên tường.
Hắn ngã xuống đất, máu chày ròng ròng trên mặt và
ngất xiu luôn.
Cảnh tượng này khiến những người có mặt rơi vào một
khoảng lặng chết chóc, không ai có thể ngờ rằng chàng
thanh niên có vè ngoài hiền lành chất phác này lại ra tay
một cách tàn nhẫn và dứt khoát đến vậy.
Không đến hai phút, bàn tay của Hứa Thuần Canh đã
bị đánh cho tàn phế, lúc này lại bị ghế cuốn vào góc
tường, không biết gãy bao nhiêu cái xương.
Sự hung hãn
của Diệp Thiên khiến tất cà mọi người run lên.
Trừ Lạc Tư Đồ, Tô Mộ Như, Đàm Nguyệt Ảnh ra thì
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667818/chuong-644.html