Câu trả lời của Diệp Thiên giống như lời nói giận dỗi của trẻ con.
Câu đầu tiên ông ta còn có thể chấp nhận, nhưng nói gì mà một tháng nữa cậu phải đi học ở đại học Thủ Đô, nên đến làm việc ở nhà họ Tiêu không có ý nghĩa gì, đây rõ ràng là chuyện nực cười nhất trần đời.
Mặc dù đại học Thủ Đô là trường học cao cấp nhất Hoa Hạ, là ngôi trường nổi tiếng lâu đời, nhưng doanh nghiệp của nhà họ Tiêu có không biết bao nhiêu sinh viên tài giỏi của các trường trọng điểm thuộc đề án 985 và 211, thậm chí không thiếu thạc sĩ, tiến sĩ, ngay cả cao hơn tiến sĩ cũng không dưới năm mươi người.
Cho dù Diệp Thiên thật sự vào học ở đại học Thủ Đô, sau khi hoàn thành việc học cũng chưa chắc có thể được một doanh nghiệp cao cấp thu nhận.
Diệp Thiên vì việc học ở đại học Thủ Đô mà từ bỏ cơ hội làm việc ở doanh nghiệp nhà họ Tiêu, theo ông ta thấy thì đúng là câu chuyện cười cực lớn.
“Diệp Thiên, tôi vốn cho rằng cậu là một viên ngọc chưa được mài giũa, nhưng bây giờ xem ra cậu chỉ là một hòn đá không hề tỏa sáng”.
Tiêu Trường Hà khẽ lắc đầu: “Mỗi năm có bao nhiêu sinh viên xuất sắc của trường trọng điểm tranh nhau vỡ đầu để vào làm trong doanh nghiệp dưới trướng nhà họ Tiêu, cậu có biết không?”.
“Còn cậu lại vì chuyện đi học ở đại học Thủ Đô mà từ bỏ cơ hội tôi cho, đúng là ngoan cố!”.
“Tôi vốn còn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667793/chuong-633.html