“Đến nhà họ Tiêu là lựa chọn của cậu ta, dù tiếp theo
xày ra chuyện gì, cậu ta cũng phải tự gánh vác.
Đây là thế
giới khắc nghiệt, không có thương hại chỉ có kẻ mạnh và
kẻ yếu.
Huống hồ dù nể mặt cậu, ông Tiêu khách sáo với
cậu ta, nhưng cậu cảm thấy Lạc Tư Đồ sẽ khoan dung với
cậu ta ư?”.
Tô Mộ Nhu trấn tĩnh lại, cuối cùng thờ dài.
Lạc Tư Đồ này đã thích Cố Giai Lệ từ lâu, từ lúc biết cô
là cháu ngoại của ông Tiêu thì càng muốn có được, bảo
người lớn trong nhà đến dạm hòi, cậu ta sao có thể cho
phép cô gái được định sẵn dành cho cậu ta có vướng mắc
tình càm với chàng trai khác?
“Tớ vẫn nên đi tìm ông trước đã, báo việc này với ông”.
Đôi mắt xinh đẹp của Tô Mộ Nhu khẽ chớp,
nhanh chân đi ra vườn sau nhà họ Tiêu.
Đàm Nguyệt Ảnh ở lại sành trước nhắm mắt nghỉ ngơi,
không biết tại sao trong đầu cô ta bỗng lóe lên gưong mặt
của Diệp Thiên, khiến cô ta thầm thấy kỳ lạ.
“Người tên Diệp Thiên này đúng là không có gì tài
giỏi, nhưng tại sao mình lại có thể cảm nhận được sự lạnh
nhạt của cậu ta với mấy người bọn mình, thậm chí là…
khinh thường?”.
Diệp Thiên và Cố Giai Lệ được sắp xếp ở phòng cho
khách, phòng hai người cách một bức tường, sau khi tẩy
trang, Cố Giai Lệ trở lại với dung mạo ban đầu, xinh đẹp
tuyệt trần, định cùng đi gặp ông bà ngoài chưa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667784/chuong-629.html