Tất cả mọi người đều im lặng.
Những doanh nhân giàu
có từng chim nổi trong biển thương nghiệp, quen nhin
thấy những trường hợp lớn cũng biến sắc.
Ai nấy câm như
hến, nhìn Diệp Thiên như nhìn quái vật.
Ngô Lăng Hiên run lấy bấy, vất và lắm môi hoàn hồn
được, nhìn Diệp Thiên đầy sợ hãi.
“Cậu, cậu đã làm gi? Cậu giết bọn họ rồi sao? Cậu
dám giết người trước mặt nhiều người như vậy?”.
Diệp Thiên nghe hỏi lại không có hành động nào, chỉ
thân nhiên nói: “Nếu không phải nế mặt Ngô Quảng Phú,
bây giờ anh đã là người chết rồi”.
“Ngay cả bố anh ở trước mặt tôi cũng không dám nói
những lời như vậy, anh lại dám bắt tay với người khác
khiêu khích tôi.
Tôi rất tỏ mò, ai cho anh lá gan này?”.
Nghe Diệp Thiên nói, ánh mất của Ngô Lãng Hiên chợt
thay đổi.
Cậu ta nghĩ tối một người, người đó một mình trấn áp
tinh Xuyên, ngay cả người kiêu ngạo như bố cậu ta cũng
cam lòng nghe theo sự điều khiến của người đó.
Bố cậu
ta còn định giới thiệu cậu ta cho người đó, để người đó
chỉ dẫn cậu ta vài chiêu.
Bây giờ nghe khẩu khí của Diệp Thiên, lễ nào.
Đúng lúc đó, một tiếng quát vang vọng cả hội trường.
“Ai dang làm loạn ở đây?”.
Mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ba ông lớn Ngô
Quảng Phú, Lâm Thiên Nam, Từ Uyên Đình thuộc Tập
đoàn Lăng Thiên tách đám đông đi vào, sau lưng có một
nhóm người áo đen hủng dũng đi theo.
Ba ông lớn đình cao tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667758/chuong-615.html