Khoé miệng của Kỳ Nhược Yên còn vương vết máu,
sắc mặt tái nhợt như giấy trắng, yếu ớt nói: “Tiểu Tuyết,
em chạy đi, chị không thể ngăn được bọn chúng!”.
“Chị!”.
Kỳ Nhược Tuyết gào lên trong đau khổ, nhưng cô ấy
chỉ là một người bình thường, bất lực khi phải đối mặt với
mười một Địa Sát.
“Hừ, đệ nhất thiên tài của Tam Tuyệt Môn quả nhiên
rất lợi hại.
Sáu người chúng tôi phải bao vây tấn công lâu
như vậy mới có thể thương tồn được cô!”.
Thi Ma chậm rãi bước tới trước mặt hai chị em.
“Đáng tiếc, hôm nay hai người đã được định sẵn là bò
mạng ở chỗ này.
Tôi tiễn hai chị em một chuyến nhé!”.
Hắn vừa dứt lời đã tung nắm đấm.
“Tiểu Tuyết, cần thận!”.
Kỷ Nhược Yên vốn đã bị thương nặng, nhưng vẫn cố
gắng chống đỡ chút sức lực cuối cùng, dồn nội lực kéo
Kỳ Nhược Tuyết ra phía sau, rồi đập mạnh vào Thi Ma.
“Rầm!”.
Sức mạnh tan biến, Kỷ Nhược Yên thở hắt ra, kéo
theo Kỳ Nhược Tuyết lùi lại sau vài mét, ngã xuống đất.
Một miếng gỗ vuông nhỏ rơi ra khỏi vòng tay của Kỳ
Nhược Tuyết, lăn tới dưới chân của Thi Ma, đó là thứ duy
nhất mà “Cục Đá” từng tặng cho cô ấy.
“A!”.
Cô ấy kinh hãi kêu lên, đứng dậy khỏi mặt đất, mặc
kệ Thi Ma vẫn đang ở phía trước mà chạy đến bên cạnh
hắn, nhặt miếng gỗ vuông nhỏ lên, ôm chặt vào lòng.
Đây là thứ duy nhất “Cục Đá” để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667655/chuong-563.html