Ở đằng kia, tám chí tôn võ thuật ngang tàng chiên
đấu, khí thế cuồn cuộn, đánh tới nỗi cỏ cây bay tứ tung.
Quách Dương và Lục Thiên Thư tuy chiến đấu hết mình
nhưng dù sao cũng không thể đánh lại được một lượng
người như vậy, dần dần lâm vào thế bất lợi.
Còn bên này, mười bốn cao thủ tông thượng cũng
đang chiến đấu kịch liệt, ba người Kỷ Nhược Yên lâm vào
nguy hiểm buộc phải rút lui.
Kỳ Nhược Tuyết nhìn chằm chằm phía trước, lúc này,
Diệp Thiên cuối cùng cũng tắt điện thoại, cậu nói với Tiểu
Văn Nguyệt.
“Thường thức xong trò vui rồi, kết quả đã rõ, chúng ta đi thôi!”
Đôi mắt xinh đẹp của Tiếu Văn Nguyệt khẽ chớp, cô ta
định nói gì đó, nhưng Diệp Thiên đã đi trước một bước,
lao vào bóng đêm.
Cô ta vội vàng chạy tới, nhỏ giọng hỏi: “Diệp Thiên,
anh không định cứu cô ấy sao?”.
“Bọn họ rõ ràng đang ở thế bất lợi, anh muốn nhìn cô
ấy bị đám người đó làm bị thương sao?”.
Ánh mắt của Diệp Thiên hơi sững lại, cậu quay đầu
nhìn Kỳ Nhược Tuyết, chợt phát hiện lúc này Kỳ Nhược
Tuyết cũng đang quay đầu nhìn cậu.
Hai người chạm mắt nhau, trong không trung dường như có một sóng âm truyền tới, Diệp Thiên nhớ đến cô
gái mù không có khả năng tự vệ trong rừng rậm, trong
lòng không khỏi dao động.
Nhưng cuối cùng, cậu vẫn quay người lại, ánh mắt
thờ d.
“Lần trước, tôi đã cứu cô ấy rồi.
Tôi có thể cứu cô ấy một lần, nhưng không thể cứu cả đời.
Mỗi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667649/chuong-560.html