“Chỗ ngói của của cậu, tôi mua rồit.
Người thanh niên đứng trước mặt Diệp Thiên, đặt một
cọc tiến lên chiếc bàn ăn nhỏ, khẩu khí ngông cuống,
không có chút thái độ thương lượng gì cả, như thể Diệp
Thiên buộc phải làm theo ý của cậu ta vậy.
“Lục Chí Minh, sao anh lại ở đây?”.
Diệp Thiên còn chưa trà lời thì Kỳ Nhược Tuyết ở bên
cạnh lại nhiu mày, nói vdi về hơi ngạc nhiên.
“Hi, chị dâu, tôi biết chị đến Lư Thành tham dự buổi từ
thiện của Tập đoàn Lãng Thiên, mà anh cả không có thời
gian nên bảo tôi đến mua một vẻ để bào vệ chị đó!”.
“Bảy giờ anh cả chưa bận xong, chờ buổi từ thiện kết
thúc anh ấy sẽ đến gặp chị”.
Người thanh niên nhin về phía Kỳ Nhược Tuyết, nỡ nụ
cười vô cùng nịnh bợ.
Kỳ Nhược Tuyết lại không chút nế mặt, lạnh lùng nói:
“Ai là chị dầu của anh? Ãn nói cần thận chút đi”.
“Hơn nữa tôi không cần anh bảo vệ, tôi có vệ sĩ
riêng rói”.
Ánh mắt cô ấy nhìn về phía cách đó không xa bốn
người đàn ông đeo kính rầm ngôi ở những vị trí khác
nhau, bao quanh vị trí cô ấy ngồi, rõ ràng là vệ sĩ thân cận
của cô ấy.
Lục Chí Minh lại không hể quan tâm, vẫn cười nói:
“Chị dầu, chị như vậy là khách sáo rồi, chị và anh cả tôi
đã có hôn ước, sởm muộn cũng cười anh cả ti, tôi gọi là
chị dầu trước cũng đầu có sai?.
“Hơn nữa mấy vệ sĩ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667577/chuong-525.html