Trong lòng ông ta cười thầm, quay sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt và Cô’ Giai Lệ, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng.
Diệp Thiên phế võ còng của Tiêu Chí Lâm, ba người lại này đi cùng Diệp Thiên đến, ông ta đương nhiên không thế buông tha.
Ông ta đang định quay ra làm khó ba cô gái, thì một tiếng nổ lớn vọng ra từ mặt hồ.
“Đoàng!”.
Giống như một quả bom rơi vào trong hồ vậy, tại nơi chính giữa ba luồng lốc xoáy đang vây quanh, một cột nước chĩa phụt thẳng lên trời.
“Ào!”.
Bên trong cột nước, hình như có thứ gì đó màu đỏ rực, Tiêu Ngọc Khanh nheo mắt nhìn xong lập tức mặt mày biến sắc.
Cột nước bao bọc bên trong là một ngọn lửa rực sáng một cách chói lọi, như thế thần lửa nhà trời thiêu sạch nhân gian.
“VÙI”.
Cột nước phun mạnh lên trời, rồi nổ tung ở độ cao hơn mười trượng, vô số tia lửa bắn mạnh ra xung quanh, như thể hổ dữ sổ lồng, làn sóng lửa trong phút chốc lan ra cuồn cuộn khắp mặt hồ, ba lốc xoáy nước cũng bị làn sóng lửa nuốt gọn.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”.
Bảy vị trọng tài đều mặt mày tái mét, bất giác lùi về phía sau, bọn họ cảm nhận được dao động vô cùng nguy hiểm ở trong biển lửa này.
Trong bảy người có mặt ở đây, Evelyn ma nữ Hỏa Mị và Yim Hỏa Nam đều là cao thủ
dùng lửa, nhưng bọn họ tự hỏi ngọn lửa mà bọn họ dùng công pháp tạo ra kém xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667543/chuong-509.html