Hai mắt Tiêu Chí Lâm nhìn chằm chằm, trầm giọng hỏi: “Ai?”
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng cậu ta.
“Đương nhiên là tôi!”
Cậu ta quay ngoắt đầu lại thì nhìn thấy Diệp Thiên đang cầm ly rượu từng bước đi tới mép sân khấu.
“Đương nhiên là tôi!”
Giọng nói của Diệp Thiên truyền đến, chỉ trong vài bước, cậu đã đi tới sân khấu.
Cậu nheo mắt nhìn Tiêu Chí Lâm, ánh mắt mang theo vẻ thản nhiên và khinh bỉ.
“Hôm nay nhà họ Tiêu anh muốn tổ chức Hồng Môn Yến ở đây để thống nhất Kiềm Tây thì đó là chuyện của các người!”
“Tối nay tôi đến đây là để xem cô ấy biểu diễn.
Bây giờ cô ấy đã biểu diễn xong, tôi muốn đưa cô ấy đi.
Nếu anh bieeys điều, tốt nhất kêu mấy con chó này cút ra!”
Hàm ý đe doạn trong giọng nói khiến Tiêu Chí Lâm giật mình.
Cậu ta không ngờ vào lúc này, khi mà tinh anh của nhà họ Tiêu xông ra bao vây toàn bộ Trung tâm Thủy Thượng, chín mươi chín phần trăm những người có tiếng tại hiện trường đều chọn cúi đầu, vậy mà lúc này Diệp Thiên dám đứng lên làm anh hùng cứu mỹ nhân, đã thế còn ăn nói ngông cuồng với cậu ta?
Không chỉ cậu ta mà rất nhiều khách khứa xung quanh đều cảm thấy kinh ngạc, họ thầm thán phục sự dũng cảm không hề sợ hãi của Diệp Thiên.
Giờ phút này, nhà họ Tiêu có lực lượng vô cùng mạnh, ngay cả ông cụ nhà họ Tiết cũng phải cúi đầu, vậy mà Diệp Thiên lại dám trực tiếp buông lời thách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667518/chuong-497.html