Cậu ta nâng ly rượu lên nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt đã không còn vẻ đố kỵ trước đây, mà là một vẻ hòa nhã và niềm nở.
“Nói thật một câu, Âu Hạo Thần tôi rất ít khi khâm phục người khác, nhưng cậu Diệp Thiên, là người đầu tiên mà tôi khâm phục ở trong trường này!”.
“ở trường Tam Trung, hơn hai năm liên tiếp tôi đều đứng đầu trường, nhưng trong trận cá cược với cậu lại thua cậu một cách triệt để!”.
Tuy cậu ta đang nói về lịch sử thất bại của bản thân, nhưng lại không có bất kỳ giọng điệu thất bại nào, ngược lại còn mang vẻ đắc ý.
“Nhưng tôi phải cảm ơn cậu đã mang đến cho tôi lần thất bại đó, khiến tôi một lần nữa nhìn lại mình, gạt đi tất cả những chuyện linh tinh, chỉ chăm chú vào học tập!”.
“Không có lần thất bại đó thì có lẽ tôi đã không nhận được danh hiệu trạng nguyên của tỉnh lần này, hoặc có lẽ đến bây giờ tôi vẫn còn hoang phí tài năng và năng khiếu của tôi!”.
“Diệp Thiên, tôi phải nói với cậu một tiếng cảm ơn, ly này tôi mời cậu!”.
Âu Hạo Thần nói xong nâng ly lên uống cạn.
Diệp Thiên nghe thấy vậy, khóe miệng nhếch lên hình vòng cung, cậu cảm thấy hơi nực cười.
Âu Hạo Thần cảm ơn cậu, căn bản không có câu nào là thật lòng, ngược lại còn toàn những lời lẽ của người thắng cuộc nói với kẻ thất bại, đứng ở góc độ của người thành công để khoe khoang thành tích với Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667363/chuong-420.html