Tiêu Ngọc Hoàng vốn đã vô cùng đáng sợ, bây giờ còn ra tay dưới ưu thế trời mưa, sức mạnh đương nhiên sẽ ghê gớm hơn, Diệp Thiên phải chống đỡ thế nào đây?
Trong lúc cô ta suy nghĩ, dòng nước trên cánh tay Tiêu Ngọc Hoàng đột nhiên chuyển động, bay vọt đi giống như tên rời cung, xé tan màn mưa ở phía trước.
“Vụt!”.
Tiếng không khí ma sát chói tai vang lên, mọi người nhìn thấy một con rồng nước bay múa trong màn mưa, đuôi rồng mang theo sức mạnh cuồn cuộn quất xuống chỗ Diệp Thiên.
Ồng ta đẩy ra một chưởng này, nửa bầu trời đều như đang rít gào phẫn nộ, khiến màn mưa rung chuyển, rồng nước cuộn tròn.
Những võ giả đứng cách mấy chục trượng sau lưng Diệp Thiên cũng nhanh chóng bay vọt đi chỗ khác.
Một chưởng của Tiêu Ngọc Hoàng còn chưa tới nơi, bọn họ đã có thể cảm giác được sức gió ập vào mặt.
Nếu Diệp Thiên không chặn một chưởng này, chọn cách né tránh thì tất cả bọn họ đều toi đời.
“Hừ!”.
Diệp Thiên nhìn đuôi rồng nước quất tới, chỉ cười nhạt khẽ hừ.
Cậu đứng im
tại chỗ, năm ngón tay cong lại thành trảo, vung tay ra ngay khi đuôi rồng quét xuống.
“Bộp!”.
Năm ngón tay của cậu như vuốt Thanh Long tóm lấy chóp đuôi rồng nước, một tiếng động vang lên, màn mưa ở giữa cũng bị chấn thành hư vô.
Diệp Thiên lùi về sau nửa bước, để lại dấu chân sâu nửa tấc trên cột đá.
Con rồng nước dũng mãnh mà Tiêu Ngọc Hoàng chưởng ra lại bị cậu dùng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667252/chuong-369.html