“Hai người họ đang nói gì vậy? cảnh giới gì thế?”.
Đi cùng với Đậu Vạn Quy đến đây còn có cả mây nhân vật lớn tuổi nhà họ Đậu, bọn họ đứng bên cạnh bờ vực, cảm thấy không hiểu gì hết, đều không biết “cảnh giới đó” mà Đậu Vạn Quy nói có nghĩa là gì.
“Chí tôn võ thuật đã là nhân vật đỉnh cao trong giới võ thuật rồi, nhưng nghe cuộc nói chuyện của gia chủ và Tiêu Ngọc Hoàng thì hình như trên cảnh giới chí tôn võ thuật vẫn còn có cảnh giới cao hơn sao?”.
Mấy người tuy không dày dặn kinh nghiệm bằng Tiêu Ngọc Hoàng và Đậu Vạn Quy, nhưng dù sao cũng là bậc tiền bối của đa số những người trong giới võ thuật, hiểu biết nhiều, nhưng bọn họ
cũng chưa từng nghe thấy phía trên cảnh giới chí tôn võ thuật lại tồn tại cả cảnh giới mạnh hơn.
“Chỉ kém nửa bước!”.
Đậu Vạn Quy khẽ lẩm bẩm.
“Năm xưa giao đấu với ông, tôi đã biết số người có thể là đối thủ của ông đã chưa quá năm người, còn bây giờ, tôi rất khó mà tưởng tượng, ông rốt cuộc đã mạnh đến mức độ ra sao, giữa tôi và ông rốt cuộc tồn tại khoảng cách lớn đến mức nào?”.
Tiêu Ngọc Hoàng lạnh lùng vẫy tay: “Hôm đó ông chỉ giao đấu với đồ đệ của tôi, còn chưa ra tay với tôi mà, nếu muốn biết khoảng cách giữa tôi và ông, vì sao không đích thân đấu thử nhỉ?”.
Đậu Vạn Quy nghe thấy vậy, hai tia sáng lập tức lóe lên từ hai mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667191/chuong-339.html