“Là tôi! Đậu Vạn Quy, 18 năm không gặp, ông đã già rồi!”.
Trong lời nói của ông ta mang vẻ cảm khái, tuổi tác của Đậu Vạn Quy cũng chỉ kém ông ta vài tuổi, năm nay cũng chỉ hơn 60 mà thôi.
So với tuổi tác của một chí tôn võ thuật 150 tuổi thì ông ta đang ở độ tuổi trai tráng, thế mà lại ở trong bộ dạng già
nua của một ông lão, tất cả đều là vì trận đấu 18 năm trước.
Khi Đậu Vạn Quy đạt tới cấp chí tôn võ thuật, chính là lúc chuẩn bị vươn lên đỉnh cao, khí chất người người, chỉ tiếc là gặp phải Ngọc Hoàng Đại Đế, một trận đấu hủy hoại hết niềm tin, lúc này cũng không có bất kỳ tiến bộ nào nữa.
“Tiêu Ngọc Hoàng, năm xưa ông phá vỡ tuyệt kỹ của tôi, hủy hoại tâm đạo của tôi, hôm nay tôi sẽ dốc hết sức cũng phải đòi lại món nợ máu này!”.
Mái tóc bạc trắng của Đậu Vạn Quy rung lắc rũ rượi, khuôn mặt đầy nếp nhăn đã bị sự phẫn nộ bao trùm, chỉ thấy một chân ông ta giậm mạnh, đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn.
“Rầm!”.
Gạch dưới chân ông ta đều bị nứt
toác, vô số mảnh đá nhỏ bay lên không trung, bọn Đậu Hồng ở gần ông ta cũng đều bị luồng nội lực mạnh mẽ này làm cho lùi mạnh về phía sau.
Tuy mấy năm nay Đậu Vạn Quy không có chút tiến bộ nào, nhưng dù sao cũng là một vị chí tôn võ thuật, là cấp bậc cao nhất trong giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667176/chuong-331.html