Cố Giai Lệ ngồi bên cạnh người thanh niên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên, phát hiện suốt quá trình Diệp Thiên đều không chú ý đến mình thì âm thầm thở dài.
Cô và Diệp Thiên vốn là bạn bè thân thiết nhất, bây giờ lại hóa thành người dưng, cô cảm thấy bên cạnh việc ăn mừng lại có chút bất đắc dĩ.
Một người nếu đã muốn bước lên càng cao, đứng ở càng xa thì phải từ bỏ vài thứ.
Ví dụ như bạn bè cô, và cả người thanh niên đến cùng cô đều có ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống của cô, còn Diệp Thiên lại thành một phần mà cô phải từ bỏ.
“Người anh em, lần đầu tiên gặp, mong được làm quen.
Tôi là Lâm Thiếu Bân, bạn của Giai Lệ”.
Người thanh niên, cũng chính là Lâm Thiếu Bân, đột nhiên đứng dậy, đưa tay ra với Diệp Thiên.
Việc này khiến những người khác đều thay đổi sắc mặt.
Lâm Thiếu Bân có thân phận lớn nhất trong số những người ngồi đây, gia cảnh vững chắc.
Nếu nhắc tới thì thân phận địa vị của anh ta còn cao hơn Từ Tôn từng gặp ở “Thủy Thượng Nhân Gian” ngày trước một bậc.
Ngay cả Tiếu Lâm cũng phải cung kính gọi anh ta một tiếng “cậu Bân”.
Nhân vật như vậy sao lại chủ động làm quen với Diệp Thiên?
Lâm Thiếu Bân đưa tay về phía Diệp Thiên.
Anh ta đâu muốn làm quen với Diệp Thiên, chỉ là thăm dò tình hình của Diệp Thiên mà thôi.
Nửa tháng trước, anh ta làm quen với Cố Giai Lệ ở buổi tiệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667158/chuong-317.html