Diệp Thiên đầy vẻ giễu cợt, bước chân không di chuyển, chỉ hơi né thân mình, dùng cánh tay chặn ngang.
‘Rầm!”.
Cánh tay hai người va chạm vào nhau, một tiếng động vang lên, dưới đất lập tức xuất hiện một cái hố rộng mấy trượng với chân bọn họ làm trung tâm.
Hai người đều là nhân vật đỉnh cao đương thời, lúc này nội lực đối chọi, sức phá hoại phải đáng sợ đến mức nào?
Đại diện của bảy gia tộc và người của Dược Vương Điện đứng xem chiến ở không xa đều cảm thấy khó thở, lồng ngực khó chịu.
Đó là nội lực của Diệp Thiên và Phan Hoài Uyên đối chọi nhau ảnh hưởng đến bọn họ.
Chu Dương có tu vi thấp nhất trong bọn họ tức khắc không chịu được nữa, phun ra máu tươi, vội vàng lùi ra sau thêm mười trượng, ánh mắt đầy sợ hãi.
Mọi người ngẩng đầu lên, ở nơi hai vị chí tôn võ thuật giao đấu, sức mạnh bùng nổ, vô số đá vụn bay tứ tung.
Diệp Thiên đứng nguyên tại chỗ, không hề động đậy.
Trái lại, Phan Hoài Uyên đạp chân ra sau một bước, tạo thành dấu chân sâu khoảng một tấc.
Sắc mặt ông ta khẽ biến đổi, mặc dù kinh ngạc nhưng động tác vẫn không chậm lại.
ông ta mượn lực xoay người,
nhảy vọt lên mấy trượng, lộn nhào qua đỉnh đầu Diệp Thiên, chỉ một ngón tay xuống.
“Cương Kình Chỉ!”.
Cương Kình Chỉ là một trong những tuyệt học độc môn của nhà họ Phan, lấy nội lực kích hoạt chỉ lực, tầng tầng lớp lớp, sức mạnh giống như dời núi lấp biển.
Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667118/chuong-303.html