Cho dù là Đậu Hồng, Phan Việt hay là những đại diện còn lại của bảy gia tộc, ai nấy đều im lặng không nói gì, trên khuôn mặt mang biểu cảm vô cùng kỳ lạ.
Bọn họ đều là cao thủ một phương, tuy tu vi chưa đạt tới cảnh giới chí tôn võ thuật, nhưng có thể xưng bá với những người ở dưới cảnh giới chí tôn võ thuật, nhưng Cát Khắc Tú Uyển lại nói nếu chủ nhân của chỗ cỏ Ngân Lân này đến, có thế đánh cho bọn họ gục hết, đây rõ ràng dọa nạt.
Chỉ có Tiết trưởng lão là hơi nhíu mày chìm trong suy tư.
“Diệp Thiên?”.
Cái tên này ông ta có thể khẳng định
là chưa từng nghe tới, với sức ảnh hưởng của Dược Vương Điện, trong ba tỉnh Vân, tỉnh Kiềm, tỉnh Xuyên, gần như có rất nhiều cao thủ ông ta từng đã nghe qua, nhưng cái tên Diệp Thiên này, lại quá đỗi xa lạ.
“Lẽ nào là người của nhà họ Diệp ở thủ đô?”.
Ông ta nghĩ tới đây, đột nhiên nhớ tới nhà họ Diệp vô cùng hưng thịnh kia, ông ta sực nhận ra, người có năng lực nuôi trồng được nhiều cỏ Ngân Lân như vậy, còn nuôi trồng thành cả vườn rộng, thực lực như vậy e rằng chỉ có nhà họ Diệp ở thủ đô mới làm được.
Nghĩ đến đây, ông ta hít sâu một hơi, biểu cảm trở nên khó coi.
“Nếu chỗ cỏ Ngân Lân này là do nhà họ Diệp nuôi trồng, vậy thì khó rồi, nếu chúng ta cố tình cướp đi, đắc tội với Diệp
Vân Long, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667096/chuong-291.html