Những người ở cảnh giới dưới chí tôn võ thuật thì đều chỉ là con kiến!
Một vị chí tôn võ thuật, sao có thể sỉ nhục được?
Nêu Diệp Thiên muốn giết cậu ta, thì không biết cậu ta đã phải chết bao nhiêu lần rồi.
“Nêu anh đã không biết tốt xấu như vậy, hậu quả anh tự gánh chịu!”.
“Nêu ngày mai anh còn ở lại thung lũng hoa, anh sẽ biết bản lĩnh của Âm Khôi Tông!”.
Cát Khắc Bác Nhã đứng hình, trong đầu cô ta lúc này chỉ có những câu nói mà cô ta đã từng nói với Diệp Thiên.
Một vị chí tôn võ thuật, một nhân vật như rồng thần trên trời, vậy mà cô ta lại chủ động đến tận nơi uy hiếp, còn dùng môn phái đe dọa, bây giờ nghĩ lại cô ta giống như một con hề, một trò hề thực sự, Diệp Thiên e rằng còn chưa từng thèm nhìn thẳng mặt cô ta.
Nêu cô ta coi đại, cũng không đến mức ăn nói như vậy bản thân là cao thủ, dùng thái độ tự cao tự với một người ở cảnh giới cao như Diệp Thiên.
Với ngoại hình xinh đẹp của cô ta, cho dù không được trở thành người yêu của Diệp Thiên, chỉ cần được quen biết Diệp Thiên, lấy danh nghĩ là bạn bè thôi, vậy thì cũng đủ rồi.
Một chí tôn võ thuật đỉnh cao như vậy, cả khắp Hoa Hạ cũng chỉ có vài người, nhưng tất cả mọi cơ hội của cô
ta đều bị bỏ lỡ chỉ vì suy nghĩ sai lầm nhất thời của cô ta.
Mỗi một chí tôn võ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2667000/chuong-244.html